Tô Thâm cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, vội vàng đáp lại: “Tổng giám đốc, tốc độ nhanh nhất cũng phải cần mười ba phút sau thì mới có thể đến được.”
Từ sân bay đến Châu Giang Quốc Tế, tốc độ bình thường cần đến một tiếng đồng hồ.
Lúc nãy bọn họ cũng đã chạy được một đoạn đường, quãng đường còn lại ít nhất cũng phải cần bốn mươi phút mới có thể đến được.
Có thể nén đến mười ba phút, Tô Thâm đã làm hết sức mình.
Dù sao thì xe hơi cũng không phải là máy bay, cho dù tính năng có tốt cũng không thể nào bay đến đó được.
Đương nhiên là Lục Trình Niên cũng hiểu được đạo lý này, anh mím chặt khóe môi không nói gì thêm nữa.
Giờ phút ngày Mộ Trình Thiên nhận được một cuộc điện thoại của cấp dưới, chân mày cau lại.
“Tôi biết rồi, để tôi đi hỏi một chút.”
Sau khi ông ta cúp điện thoại thì người đầu tiên ông ta liên lạc là Mộ Ngạn Bân.
“Ngạn Bân, có phải ngày hôm nay con đang ở bên Châu Giang Quốc Tế không?”
Lúc này, Mộ Ngạn Bân vẫn còn chưa biết chuyện gì xảy ra, nghe vậy thì hơi nghi ngờ một chút mà đáp: “Đúng vậy ạ, sao vậy ba?”
“Con có biết ở trong phòng 8828 là khách nào không?”
“8828 à?” Mộ Ngạn Bân sửng sốt một chút, sau đó con ngươi đột nhiên trừng lớn.
“Con biết, xảy ra chuyện gì vậy ba?”
“Con nhanh đi tới đó nhìn xem xem, cụ thể xảy ra chuyện gì thì ba cũng không biết rõ, nhưng mà người ở bên trong chắc chắn không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475762/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.