Cảnh Ngọc Ninh biến sắc.
Là giọng nói của Mộ Thanh Hồng.
Đáng chết!
Nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài càng ngày càng gần, một giây sau liền có người sắp xông tới, Cảnh Ngọc Ninh nhanh chóng nhào lên phía trước, “cạch” một tiếng khóa trái cửa lại.
Sau đó cô nhanh chóng lấy điện thoại di động ra bấm một số điện thoại.
“Ủa, sao cái cửa này lại mở không ra được vậy?”
“Sao lại như thế được, để tôi xem xem.”
Ở bên ngoài truyền đến âm thanh khóa cửa, bởi vì ở bên trong đã khóa trái, bên ngoài không có chìa khóa căn bản không thể mở ra được.
Mộ Thanh Hồng lập tức hiểu được.
“Ồ, xem ra là con nhỏ đê tiện kia đã biết rồi, cho là một cánh cửa thì có thể ngăn cản chúng ta lại được à? Quả thật đã suy nghĩ hão huyền mà.”
Cô ta nói xong thì lấy điện thoại di động ra.
“Quản lý từ, đem chìa khóa của phòng 8828 đến đây cho tôi đi, đừng có nói nhảm nữa, nếu như ông dám nói ra ngoài nửa chữ thì ngày mai ông cũng không cần phải làm việc ở đây.”
Cảnh Ngọc Ninh nghe thấy giọng nói phát ra ở bên ngoài, lúc này cô mới bỗng nhiên nhớ đến quán rượu này hình như là thuộc quyền nhà họ Mộ.
Cô âm thầm cắn răng.
Thật là đáng chết.
Sao có khách sạn khác lại không chọn, hết lần này tới lần khác lại chọn khách sạn của Mộ thị.
Thật ra cũng không thể trách cô được, chỗ này là do giám đốc lưu đã chọn, hơn nữa việc kinh doanh của nhà họ Mộ ở Nam Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475761/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.