Chương trước
Chương sau
"Mày....mày vừa nói cái gì hả?"Chu Thư Linh cắn răng,đầy ghen ghét nhìn Hàn Thiên Nguyệt rồi lại nhìn sang nam nhân như thần chi ở bên cạnh.

Cô ta vốn dĩ là đại tiểu thư của Chu gia,kinh doanh siêu thị,cũng xem như có tiếng trong đám tiểu thư thiếu gia ở thủ đô. Ngày mạt thế tới,cô ta may mắn ở trong nhà,được người nhà bảo hộ cực kì hoàn hảo.Còn có cả vật tư sung túc,nên cũng xem như sống rất khá giả,chưa chịu khổ bao giờ,cái tính tiểu thư chua ngoa,đanh đá kia tất nhiên vẫn còn đó.

Nhưng dù là có chút tiếng tăm nhưng lại chưa từng gặp qua Hàn Thiên Nguyệt cùng Mộ Lăng Huyền,lúc này cô ta vẫn còn tưởng hai người bất quá là dị năng giả bình thường,không có gia thế gì mà thôi.

Dù sao thì một người thì từ khi 5 tuổi vẫn sống ở thành phố HC,một người thì chưa từng lộ mặt vào các bữa tiệc bình thường của giới quý tộc hay báo chí,việc Chu Thư Linh lúc này muốn gây sự cũng rất dễ hiểu.Trong đoàn xe cũng chỉ có người trong đội dò đường,đội chiến đấu và cao tầng của đoàn nhìn thấy hai người họ mà thôi.

"Lỗ tai của cô dùng để trang trí hay là đã bị thoái hoá rồi,vẫn là não cô bị thoái hoá về động vật đơn bào mà không hiểu tôi nói gì?Ân."Hàn Thiên Nguyệt lạnh lùng phun nọc.

Cô đang rất đói bụng còn gặp một đứa thiểu năng trí tuệ làm ầm ĩ,tâm tình cô tuyệt đối không tốt một chút nào!

"Hít...."Cả phòng ăn lúc này chỉ còn tiếng hít khí lạnh,không ai dám phát ra một tiếng nào.Vị tiểu thư xinh đẹp như nữ thần này nói chuyện thực con mẹ nó độc,khí thế cũng thực đáng sợ a~.

Mộ Lăng Huyền dịch sang bên cạnh một chút,hắn cũng biết con cọp nhỏ nhà mình đang phát hoả,hắn không muốn đi động vào đâu,hồi chiều một trận mắng hắn ăn no rồi!

"Mày...mày...."Chu Thư Linh bị Hàn Thiên Nguyệt phun nọc đến á khẩu,còn chưa tìm được từ mắng lại mà chỉ biết chỉ tay lắp bắp nói.

"Chậc,không chỉ thoái hoá não mà còn mắc bệnh cà lăm.Tôi thấy tay cô cũng rất sạch sẽ,chưa từng động vào làm thứ gì đi,sau này cũng không cần tới nhà ăn của đoàn ăn nữa,bớt tốn lương thực.Đoàn này không nuôi phế vật vô dụng!"

Hàn Thiên Nguyệt không chút khách khí nói một tràng,sau đó vẫy hai binh sĩ tới kêu họ lôi Chu Thư Linh ra khỏi nhà ăn.

Chu Thư Linh còn chưa kịp định thần đã trực tiếp bị người ném ra khỏi nhà ăn,hoàn toàn bị chặn ở bên ngoài,tức giận đến giậm chân.Mắt đầy oán độc trừng mắt nhìn bóng dáng của Hàn Thiên Nguyệt,sau đó là xoay người rời khỏi nhà ăn.Cô phải đi điều tra coi con tiện nhân kia là ai,lúc đó cô sẽ cho nó sống không bằng chết.

Mọi người ngốc tập thể,vị tiểu thư này thực bưu hãn a.Nói vài câu liền đem các vị Chu tiểu thư nổi tiếng chua ngoa của Chu gia ném ra ngoài,quá con mẹ nó xinh đẹp rồi!

Hàn Thiên Nguyệt cũng chả thèm để tâm ánh mắt mọi người nhìn mình,cô đi tới vị phụ nhân vừa rồi:"Cô cho cháu nhiều đồ ăn chút nhé,cháu rất đói a~."

"A,được.Cháu đợi chút cô lấy cho cả hai."Vị phụ nhân lúc này mới giật mình hoàn hồn lại,lấy đồ ăn cho Hàn Thiên Nguyệt cùng Mộ Lăng Huyền.

Đợi khi hai người biến mất ở cầu thang,cả phòng ăn tầng một đều oà lên,sôi nổi nghị luận.

"Oa,vị tiểu thư đó là ai vậy,thật xinh đẹp."

"Con bà nó,các ngươi có thấy khí tràng của cô ấy rất mạnh không,vừa rồi ta không dám thở luôn đấy!"

"Mẹ nó,quá xinh đẹp,quá soái rồi a~."

"Hai người đó là ai vậy,thân phận chắc chắn không tệ chút nào,dám trực tiếp ném vị Chu tiểu thư chua ngoa kia ra luôn!"

"...."

"Vị đại ca này,anh biết hai vị kia là ai không?"Lúc này có một thiếu niên tầm 14,15 tuổi đi tới cửa hỏi một trong hai vị binh sĩ vừa rồi giúp Hàn Thiên Nguyệt kéo người ném ra ngoài.

"À,đó là Hàn đại tiểu thư Hàn Thiên Nguyệt cùng với Mộ đại thiếu gia Mộ Lăng Huyền,hai người đó chính là chỉ huy của đội chiến đấu đoàn xe đấy!"Vị binh sĩ kia trả lời đầy bình tĩnh,trên mặt vẫn còn sự tự hào.Đó chính là đại tiểu thư nhà bọn hắn a,quá cường hãn,quá xinh đẹp không ai sánh bằng.

Lúc này cả phòng ăn lại nổ tung thêm một lần nữa,bọn họ lúc này bắt đầu lưu truyền sự bưu hãn,khí tràng mạnh mẽ cùng vẻ đẹp của hai người.

Mà lúc này,hai tên nhân vật chính đã lên lầu đi tới bàn của nhóm cao tầng ba gia tộc.

"Nguyệt tỷ,ở bên này!"

Lăng Mị Nhi khi thấy Hàn Thiên Nguyệt vừa xuất hiện liền chạy tới,kéo cô ngồi xuống chỗ trống bên cạnh anh trai lớn nhà mình.Ý đồ chưa kịp thành đã bị Mộ Lăng Huyền trực tiếp,bạo lực đá qua một bên rồi kéo Hàn Thiên Nguyệt tới chỗ của Hàn lão gia và Mộ lão gia mà ngồi xuống.

Lăng Mị Nhi thấy ý đồ muốn ghép đôi Hàn Thiên Nguyệt với anh trai nhà mình bất thành mà tức đến giậm chân.Nguyệt tỷ nhà cô rõ ràng xinh đẹp,tài giỏi như vậy thì phải xứng với anh trai Lăng Tiêu ôn nhu nho nhã nhà mình mới đúng,không thể để cho cái tên mặt than máu lạnh họ Mộ kia đó đắc ý được.

Thế là bạn nhỏ Mị Nhi của chúng ta bắt đầu tính kế đào góc tường của Mộ thiếu,cô cũng hoàn toàn không hề hay biết không lâu sau vì cái thù đào góc tường này mà cô bị Mộ thiếu nhớ kĩ,trực tiếp bị một cước đá vô cái hố sâu chung thân vạn năm bất phục.

Lúc đó,cô có hối hận đã quá muộn vì không thể quay đầu được rồi.

Chuyện đó vẫn là nói sau,lúc này hai người Mộ Lăng Huyền cùng Hàn Thiên Thanh đã ngồi xuống bắt đầu dùng cơm.

Sau khi dùng bữa xong,tất cả chỉ huy của đoàn cùng các lão gia ba gia tộc đều họp lại ở phòng khách.

"Chuyện hồi chiều,bọn ta đều nghe Mị Nhi kể lại rồi.Mạt thế này càng ngày càng không để cho người sống rồi!"Lăng gia chủ thở dài ngao ngán.

"Tôi thấy chúng ta vẫn là cố gắng tăng nhanh tốc độ tới căn cứ sớm đi.Kéo dài e là không xong đâu."Hàn lão gia nghiêm túc nói.

"Tiểu Huyền,tiểu Nguyệt.Hai đứa cảm thấy như thế nào?"Mộ lão biết thực lực hại người hiện tại là mạnh nhất trong đoàn xe,cũng là người lí trí nhất,cứ hỏi ý kiến hai người trước rồi từ từ tính tiếp.

"Ông nội,con cùng Nguyệt định rạng sáng ngày mai cả đội dò đường lẫn đội chiến đấu cùng xuất phát đi trước dọn đường."

Mộ Lăng Huyền vừa dứt thì Hàn Thiên Nguyệt tiếp lời:"Nếu làm như vậy,tốc độ đoàn xe sẽ di chuyển nhanh hơn.Mà rủi ro chính là tuỳ thời sẽ bị tang thi đoàn tập kích từ ba phía khác."

Lúc này,không khí cả phòng khách đều tràn đầy âm trầm.

Quả thật cách xuất động hai đội di dọn đường sẽ khiến tốc độ đoàn xe đi nhanh hơn nhưng sẽ đối mặt với việc tuỳ thời sẽ có tang thi tập kích từ ba phía khác,dù sao đoàn xe cũng rất lớn không thể chu toàn hết được.

Nếu vẫn chọn cách di chuyển như ngày hôm này thì tốc độ sẽ bị kéo chậm lại,mà bọn họ chỉ còn có bốn ngày để tới được căn cứ trước khi mưa máu tới.

Chuyện mưa máu tới cũng là do Lăng Mị Nhi cung cấp cho mọi người,cô không lấy chuyện mình trùng sinh mà là nói mình nằm mơ thấy.Người Lăng gia dĩ nhiên đều tin tưởng vào cái giấc mơ điềm báo của Lăng Mị Nhi nên cũng rất coi trọng chuyện này.

"Tôi thấy nếu cứ tốc độ ngày hôm nay,chúng ta muốn trước bốn ngày tới căn cứ là chuyện không có khả năng.Chưa tính rủi ro xảy ra ở trên đường như cầu sập,đường lỡ,tệ hơn là động vật,thực vật tang thi hay là biến dị."Hạ Khải Hi lúc này lên tiếng phân tích tình hình.

Mấy vị lão gia đưa mắt nhìn nhau một lát,cùng thở dài.

"Ầy,thôi bỏ đi.Chuyện đi như thế nào tuỳ vào đám trẻ các con.Đám lão xương cốt bọn ta chỉ ở trong xe là tốt rồi,chúng ta đi nghỉ trước vậy."

Hàn lão gia nói xong thì đứng dậy lên lầu,mấy vị lão gia của mấy nhà khác cũng lục tục đứng dậy tỏ vẻ không tham gia nữa,trực tiếp trở về phòng nghỉ.

Đám thế hệ trẻ của ba gia tộc:"...."Đây là ném trách nhiệm cho bọn họ hết rồi chuồn luôn à?!

"Mộ thiếu,làm sao đây!"Khả Phong nhìn đám người lớn đi hết liền nhìn qua Mộ Lăng Huyền.

"Như lúc nãy tôi đã nói,đội dò đường cùng một nửa đội chiến đấu do tôi cùng Hàn Thiên Nguyệt,Lăng Mị Nhi,Khả Phong cùng dẫn đội.Hắc Y cùng Hàn Liệt Khải,Hải Siêu với một nửa thành viên đội chiến đấu ở lại bảo vệ đoàn xe,đội hộ vệ tăng cao cảnh giác,nghe Hắc Y phân phó,đội hậu cần vẫn giữ hoạt động bình thường."Mộ Lăng Huyền nói.

"Được."Những người khác nghe xong cũng không ý kiến gì.Dù là làm như vậy gặp tang thi hay động thực vật tang thi or biến dị tập kích đột ngột gây nguy hiểm nhưng đây là cách duy nhất để cả đoàn xe trong bốn ngày tới được căn cứ Tây Nam.

"Đội hậu cần ngày mai trước rạng sáng chuẩn bị thức ăn cho bọn tôi,còn có vài trị liệu giả mộc hệ cùng đi."Mộ Lăng Huyền nhìn sang Hạ Khải Hi.

"Được,tớ lập tức đi chuẩn bị."Hạ Khải Hi nói xong liền cùng Lăng Hạo,Mộ Lăng Ngọc đứng lên đi tìm người chuẩn bị.

"Tốt,bây giờ chúng ta bắt đầu phân nhiệm vụ..."

Cuộc họp kéo dài đến gần nữa đêm mới kết thúc,ai về phòng nấy bắt đầu nghỉ ngơi để ngày mai có một hành trình dài.

Mộ thiếu gia của chúng ta cũng là đợi mọi người về phòng hết mới lập tức chuồn tới phòng cùa Hàn Thiên Nguyệt.

Còn vì sao lại nửa đêm chạy tới phòng Hàn Thiên Nguyệt sao?

Đơn giản là hai người cùng tiến vào không gian càn khôn của Hàn Thiên Nguyệt để tu luyện rồi,dù Mộ Lăng Huyền cũng có không gian của mình nhưng lại giống như Hàn Thiên Nguyệt,đều bị phong ấn lại,trừ lấy đồ cùng trữ đồ thì chẳng thể nào tiến vào được nữa.

Đây là lí do vì sao mà Mộ thiếu hận chết lão già nhà mình,nếu Hàn Thiên Nguyệt mà không có cái vòng càn khôn của nữ chủ thì không biết hai người sẽ đào đâu ra đủ linh khí mà tu luyện nữa.Hai người không hận nghiến răng hai lão ngoan đồng nhà mình mới là lạ đó!

.....

Sáng sớm hôm sau,nhóm người thường trong đoàn lập tức phát hiện ra đội chiến đấu đã thiếu đi một nửa,ngay cả đội dò đường cũng không thấy.

Lúc hỏi ra mới biết là Mộ thiếu cùng Hàn tiểu thư đã dẫn người đi mở đường từ trước khi mặt trời ló dạng,cũng đốc xúc mọi người trong đoàn lập tức chuẩn bị nhanh chóng di chuyển đuổi theo sau.

Cả đoàn xe dù có vài người còn nghi ngờ nhưng vẫn là nuốt vào trong bụng mà đi sắp xếp đồ,chuẩn bị rời đi.Dù có nghi ngờ thì làm được việc gì,bọn họ là đang ôm đùi của ba đại gia tộc lớn mà sống a.

Cả đoàn xe đều sắp xếp xong,bắt đầu di chuyển đuổi theo đội của Mộ Lăng Huyền đã đi trước với tốc độ nhanh nhất.

Bên kia,đoàn xe đã bắt đầu khởi hành rời khỏi thôn,tăng tốc chạy đi.Bên này,đội chiến đấu cùng đội dò đường ra sức mà dọn dẹp tang thi trên đường,di chuyển đám xe chết máy cản trên đường để cho đoàn xe phía sau có thể thông thuận chạy đi.

Trước mặt cả đội lúc này là một cây cầu duy nhất nối đi thành phố L,cây cầu lớn ở giữa đã bị sụp xuống,trực tiếp cắt đứt đường đi của mọi người.

"Mộ thiếu,trừ cây cầu ra,không có phương tiện gì đi qua cả.Phía dưới sông là một đám cá tang thi đáng sợ,không có khả năng đi qua."Một dị năng giả tốc độ chạy về báo cáo tình hình.

"Huyền,cái con sông này căn bản không có khả năng dùng tàu thuyền gì đi qua được,cây cầu cũng sập rồi!"Tôn Ngạo Vũ nhíu mày đầy lo lắng.

Chuyện này mà không giải quyết thì cả đoàn xe phía sau tuyệt đối không có khả năng tới được căn cứ trước khi mưa máu đổ xuống,lúc đó thì thiệt hại tuyệt đối không phải chỉ là con số nữa.

Hàn Thiên Nguyệt đang ngồi ngậm kẹo trên nóc xe,mắt phóng ra xa nhìn cây cầu bị gãy bên kia.Không kịp báo trước liền biến mất tại chỗ,xuất hiện lần nữa là ở chỗ cây cầu,cô lạnh nhạt liếc mắt nhìn đám cá tang thi ở bên dưới.

Một lúc lâu sau thì lấy ra một miếng thịt tươi còn dính máu chảy tí tách,trực tiếp ném ra rồi kéo hai người bên cạnh lùi về phía sau.

Trong ánh mắt đầy kinh ngạc cùng sợ hãi của mọi người,mấy con cá tang thi dài cỡ 1m nhảy từ dưới lên đớp lấy miếng thịt còn nhỏ máu kia rồi lại rớt xuống.

Hàn Thiên Nguyệt tiếp tục lấy ra vài miếng thịt máu nữa rồi ném ra,đám người phía sau hoàn toàn hoá đá khi nhìn thấy động tác này của cô.

Bọn họ không hiểu cô đang làm cái gì,thịt kia bọn họ còn không có mà ăn,cô lại khen ngược,trực tiếp đem đi đút cho tang thi cá ăn.

"Ách,Mộ thiếu,tiểu thư đang làm cái gì vậy?"Hải Siêu cũng không hiểu lắm hành động này của tiểu thư nhà hắn,sao tự nhiên lại lấy thịt đút cá ăn a~,kia là thịt đó!!!

Câu hỏi này cũng là câu hỏi tiếng lòng của tất cả mọi người ở đây.Họ cũng không hiểu hành động này của vị Hàn tiểu thư kia là gì nữa!

Mộ Lăng Huyền nhìn động tác của Hàn Thiên Nguyệt cũng không trả lời,khoé môi khẽ cong lên khiến mấy người ở đây như rơi vào sương mù.

"A,hiểu rồi!"Lăng Mị Nhi lúc này lập tức kêu lên khiến mọi người cùng nhìn về phía cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.