"Vi Vi,em làm sao vậy?"Sở Phi nhìn thấy Nhã Vi lại mất tập trung liền lo lắng hỏi.
"A,em không có chuyện gì đâu."Nhã Vi mỉm cười mà lắc đầu.
"Em nghỉ ngơi sớm đi,ngày mai chúng ta về tới căn cứ thủ đô rồi,mọi chuyện sẽ ổn thôi!"Sở Phi kéo Nhã Vi vào trong lòng mà an ủi.
"Vâng,anh ngủ ngon."Nhã Vi ngọt ngào nói rồi cũng nằm xuống,mặc cho Sở Phi ôm vào trong lòng mà nhắm mắt sau một hồi hoan ái.
Không biết lý do vì sao,cô ta cứ cảm thấy càng tới gần căn cứ thủ đô thì trong lòng cứ bồn chồn không dứt,giống như sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì đó rất đáng sợ vậy.
Còn mấy ngày trước nữa,đang ngủ trên xe thì bỗng nhiên lại cảm thấy bản thân trong lòng lạc lõng như vừa vụt mất thứ gì đó rất quan trọng với mình,không chỉ một mà đến hai lần.
Cô kiếp trước cũng luôn dựa vào dự cảm của mình nên mới tìm được đường sống trong chỗ chết rất nhiều lần,mặc dù hiện tại có xuyên qua một thân thể mới thì cô vẫn luôn tin tưởng vào dự cảm của mình.
Nhưng mà,bắt đầu từ hôm qua cô ta đã có cái cảm giác bồn chồn,bất an này rồi,càng gần thủ đô cảm giác này càng rõ ràng,vì vậy mà hai ngày nay cô cứ như người trên mây mà mất tập trung,có mấy lần suýt bị tang thi cào trúng khi đang chiến đấu.
Cô cũng có nói chuyện này cho mọi người trong đội nhưng bọn họ cũng chỉ an ủi cô một chút mà thôi,riêng Sở Phi,Âu Dương Viêm và Ngô Phàm đều tin tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-du-ngoan-mat-the/1965927/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.