Type: P.anh
Buổi tối, Vụ Mang Mang vẫn ở lại biệt thự trên núi.
Tình yêu tuy ngọt ngào và nồng nhiệt, nhưng tình thân cũng không thể thay thế, đặc biệt là khi sếp Vụ và bà Liễu cứ luôn nở nụ cười hiền hòa như thế.
“Đang làm gì đó?” Lộ Tùy gọi điện đến khi Vụ Mang Mang đang chơi xếp gỗ với Vụ Đản Đản.
“Đang chơi với Đản Đản ạ”, Vụ Mang Mang nói.
“Ồ”, Lộ Tùy nói một tiếng rồi im lặng một lúc rất lâu.
Vụ Mang Mang lát sau mới hiểu được là “em thà chơi với Vụ Đản Đản còn hơn là chơi với anh”, không nhịn được phì cười, cô cầm điện thoại ra cửa sổ, khẽ nói, “Nhớ anh quá.”
“Nhớ anh thì ra đây đi.” Lúc này Lộ Tùy mới nói.
Đồng hồ trên tường vừa chỉ tám giờ, Vụ Mang Mang liếc nhìn rồi nói: “Hai ông bà ra ngoài rồi, trong nhà chỉ có em và Đản Đản, em phải trông nó.”
“Chỉ nửa tiếng thôi.” Lộ Tùy nói.
“Nửa tiếng đủ không?” Vụ Mang Mang làu bàu hỏi một câu.
Nửa tiếng đương nhiên là không đủ.
Lộ Tùy tự lái xe tới, chiếc xe màu đen đậu trong khoảnh rừng nhỏ nơi ngã rẽ, Vụ Mang Mang tìm một lúc mới nhìn thấy.
Tuy những người đang yêu nồng nhiệt chỉ riêng thời tiết đã có thể trò chuyện cả nửa tiếng, nhưng trên thực tế thì họ càng mê đắm trò chuyện “ngầm” hơn.
Vụ Mang Mang từ lúc lên xe tới giờ, Lộ Tùy quả thực không nói một câu nào với cô cả.
Trăng mờ gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-dien-xuat/2761182/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.