Hơn nữa vẻ mặt của Vụ Mang Mang hiện giờ khiến Ninh Tranh càng thêm tức giận, sao cô ta có thể tỏ ra thản nhiên thế chứ?
Kính râm cũng chẳng buồn tháo xuống, đám con gái bây giờ quả nhiên là vô phép tắc.
Thật ra thì trong lúc này, Vụ Mang Mang đang cảm thấy ánh nắng quá gay gắt, da dẻ nóng bừng, khó lòng chịu nổi, kính râm tất nhiên là phải đeo, dù gì vẫn có thể che được cả nửa khuôn mặt.
Ánh mắt của Ninh Tranh dừng lại trên mặt Vụ Mang Mang hơn 5s, sau đó mới dời sự chú ý sang bờ môi.
Thuần một màu hồng ướt át tươi đẹp.
Vì kính râm che gần hết mặt, nên đôi môi lộ ra tự dưng lại là nét rực rỡ quyến rũ nhất trên gương mặt.
Bờ môi Vụ Mang Mang cực kỳ đẹp, không hề bợt bạt, trái lại trơn bóng căng mọng, giống như quả bơ mới hái, khiến người ta không nhịn nổi mà phải liếm liếm lưỡi.
Ninh Tranh dần thất thần, nhưng rất nhanh chóng định thần lại, tiếp tục phẫn nộ.
Thật đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma, không ngờ hôm nay lại bị một tiểu nha đầu đùa giỡn trong lòng bàn tay.
"Mang Mang, sao em cũng tới vậy? Sáng nay lúc thả em xuống phố Đông Sơn, anh quên mất không nhắc, sau quay lại tìm hai vòng nhưng chẳng thấy em đâu." Ninh Tranh mỉm cười hỏi Vụ Mang Mang.
Vụ Mang Mang vốn đang cảm thấy hơi áy náy với Ninh Tranh, có điều cô và anh ta vốn cũng chẳng thân thiết gì, cô áy náy đơn giản vì đã từ chối lời mời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-dien-xuat/136647/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.