Trong màn đêm quỷ mị, tiếng của người phụ nữ cất lên phá tan bầu không khí tĩnh lặng,mang theo vài phần hối hận cùng tuyệt vọng:"Đồ khốn nạn! Ngươi đã lừa ta bao nhiêu năm nay! Chẳng lẽ đối với ta ngươi không có một chút tình cảm nào hay sao?"
"Ha ha ha. "tình cảm", ngươi đừng làm ta nực cười chứ! Thật không ngờ hai chữ đó cũng có thể phát ra từ miệng của ngươi. Ha ha ha. Còn về "khốn nạn" ngươi không hơn ta là bao đâu, No.0 à? Thử hỏi bàn tay ngươi đã dính bao nhiêu là máu? Để đến nỗi tổ chức cũng phải e sợ ngươi? À mà có lẽ ta phải cảm ơn ngươi, trừ khử ngươi sẽ giúp ta trở thành vị trí đứng đầu trong tổ chức, ta sẽ thay thế chức vụ của ngươi nên ngươi cứ an nghỉ đi". Một cánh tay giơ lên, chĩa thẳng vào người được gọi là "No.0".
Nhưng kì lạ là người phụ nữ kia lại chẳng có tí phản ứng gì, sâu trong đôi mắt như đang trầm tư điều gì, vẫn không hiển lộ bất cứ vẻ gì là sợ hãi. Làm cho hắn có chút nghi hoặc cùng hoang mang. Bỗng nhiên có một tiếng cười từ xa vọng lại đập vào tai hắn, tiếng cười giòn tan mang theo chút đáng sợ dưới ánh trăng. Khiến cho hắn không khỏi ngoài dự đoán mà bật miệng hỏi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.