Lại là Kiều Nhược Tuyết! 
Trình Chấn Dạ bảo cô đợi một lát rồi đi ra ngoài. 
Có lẽ đây là kết quả hắn muốn nói đến. 
“Chấn Dạ, lại gặp nhau rồi.” 
Tỏ vẻ gì nữa chứ, cô đến đây là để gặp hắn còn gì. 
“Nghe nói vợ cậu bị thương hả?” 
“Cô là người biết rõ nhất còn gì, hôm nay cố tình đến xem thành quả mình tạo ra à?” 
Lại bị hắn nói trúng rồi! 
Thủ phạm ném đá không giấu tay, lại còn vác mặt đến chỗ của nạn nhân, mặt dày đúng là có lợi của mặt dày. 
Kiều Nhược Tuyết đương nhiên biết được hắn sẽ đoán ra cô, nhưng cô không hề có ý trốn tránh. Ngược lại còn rất tò mò muốn xem, rốt cuộc hắn có phản ứng thế nào, đối với người phụ nữ trong kia quan trọng ra sao. 
“Cậu sẽ không vì cô ta mà làm gì tôi đâu nhỉ?” 
Người phụ nữ này xem trọng bản thân mình quá rồi, được Hoắc Lâm nâng niu đến mức cho mình là nhất luôn rồi sao? 
“Cô là cái thá gì?” 
Lại càng là người không đáng để hắn cho vào tầm mắt. 
Trình Chấn Dạ bước tới, đáy mắt như hồ sâu không đáy, âm u, tăm tối đến đáng sợ. Bất kì ai hắn cũng sẽ không nương tay nếu dám động tới Lộ Uyển Nhiên, kể cả phụ nữ. 
Bước chân hắn tỏ rỏ vẻ uy hiếp dồn Kiều Nhược Tuyết vào cuối góc tường, cô ta không những không sợ mà có vẻ đang đắc ý. 
Là đang nghĩ hắn sẽ làm điều gì khác nữa sao? 
“Chấn Dạ, cậu không nỡ tổn thương tôi đâu đúng không?” 
“Cô đoán xem?” 
Bất chợt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/295560/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.