Gầm giường? 
Sắc mặt Trình Chấn Dạ rõ ràng trông rất khó coi. 
Cô lại dám bảo hắn chui xuống gầm giường sao? 
Uyển Nhiên nói xong cũng câm nín. 
Hắn không phải nổi giận thật đấy chứ? 
Không còn nhiều thời gian nữa, họ sắp bước vào đây rồi. Người phụ nữ này vì lợi ích bản thân đúng là không từ mọi thủ đoạn mà! 
Trình Chấn Dạ không nói gì mà quay đi, Dục Sơ thấy vậy cũng lặng lẽ theo sau vào trong nhà vệ sinh. 
Cô ngẩn người mất một lúc. Phải rồi, còn có nhà vệ sinh mà... 
Tạ Nhân Phi cũng không có lời nào để nói chỉ nhìn cô bằng ánh mắt an ủi. 
Nhìn vẻ mặt của Trình Chấn Dạ lúc nãy đi, chắc là tức giận lắm, nhưng lại chẳng thể làm gì cô cả! 
Cánh cửa phòng kịp lúc mở ra, Thẩm Tuyên, Vương Tuấn và một vài người nữa bước vào. 
“Tạ Tổng anh cũng ở đây à?” 
“À... Cô ấy bị thương tôi cũng nên có một phần trách nhiệm chứ.” 
Tạ Nhân Phi lúc này lại bắt đầu thể hiện bản thân rồi. 
Thẩm Tuyên đặt giỏ hoa quả lên bàn rồi đến chỗ Uyển Nhiên, nhìn vào vết thương trên vai được băng bó phồng lên không khỏi lo lắng. 
“Cô không sao chứ? Chúng tôi cũng không ngờ lại nghiêm trọng như vậy.” 
“Tôi không sao, đều ổn cả rồi... Cảm ơn cô Thẩm, cảm ơn thầy Vương và mọi người vì đã đến.” 
Nhận được sự quan tâm của nhiều người như vậy, xem ra cô có vẻ rất được lòng người khác. 
Trình Chấn Dạ và Dục Sơ đứng trong nhà vệ sinh, vẻ mặt ai nấy cũng đều đen như đít 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/295558/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.