"Chuyện đó cũng chẳng còn cách nào, thân là nữ tử, làm quan là việc nhỏ, lập gia đình mới là chuyện lớn." Giọng Trần Mộ Uyển âm u.
"Cậu có thể chọn được vị hôn phu tốt thì sao?" Cố Khinh Âm thấy nàng thần sắc không tốt, nên cố ý nói.
Trần Mộ Uyển liếc nhìn nàng một cái, "Cảm ơn cậu đã nói thế, nhưng công tử thế gia ai mà chẳng giống nhau, mình cũng không dám hy vọng gì, có thể bình yên sống qua ngày là tốt rồi."
Cố Khinh Âm mỉm cười, "Không biết công tử nhà nào có phúc khí vậy?"
"Là nhà mình với cao thì đúng hơn." Trần Mộ Uyển bất đắc dĩ nói: "Cánh cửa của Trấn quốc công phủ rất cao, Kỷ tướng quân cũng coi như tuổi trẻ đầy hứa hẹn, gia phụ còn bảo mình có phúc, nghĩ lại thì cũng đúng thật."
Cố Khinh Âm vạn lần không nghĩ tới sẽ là đáp án, tim đập mạnh một nhịp, "Cháu ruột của Trấn quốc công, Kỷ Trác Vân ư?"
"Cậu biết người đó sao?" Trần Mộ Uyển hơi kinh ngạc nhìn nàng, trên mặt còn mang theo chút mong đợi, "Vậy đích xác là hắn rất có uy vọng rồi?"
Cố Khinh Âm vẫn chưa hồi hồn, chỉ biết gật đầu.
Kỷ Trác Vân muốn kết hôn cùng Trần Mộ Uyển? Trần Mộ Uyển nói quý phủ đã chuẩn bị, vậy thì rõ ràng Trấn quốc công phủ đã đến đề cập đến chuyện chung thân. Chắc chắn Kỷ Trác Vân không phải không biết, nhưng vì sao hắn chưa bao giờ nhắc qua với nàng?
Trong lòng Cố Khinh Âm lo lắng, nàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103797/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.