Khuê phòng của Cố Khinh Âm được bố trí cực kì lịch sự tao nhã. Nhưng khác với phòng của những nữ tử bình thường, khuê phòng của nàng có nhiều giấy và bút mực cùng một giá sách hình tròn. Trong không khí không chỉ có mùi son phấn, còn có mùi hương đặc trưng của giấy mực, giao hòa vào nhau, vừa độc đáo, vừa thanh nhã.
Tiểu nha đầu Bích Tú đã vào phòng trước để đánh thức Cố Khinh Âm. Lúc này nàng mặc một bộ trung y màu trắng, tựa gối mềm nằm ở trên giường, mái tóc đen rối tung, càng tôn thêm khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ nhưng lại có vài phần nhợt nhạt của nàng.
“Khinh Âm, Ninh thái y đến.” Cố phu nhân nói với nữ nhi.
Bích Tú vén màn trướng lên, phủ thêm cho Cố Khinh Âm một cái áo khoác. Cố Khinh Âm liền muốn xuống giường hành lễ với mẫu thân.
“Khinh Âm, mau mau nằm xuống, không cần đa lễ, thân thể đã như vậy... Mẹ con cần gì như thế.” Cố phu nhân ấn người nàng xuống, thương tiếc nói.
Rốt cuộc vẫn là khuê nữ nhà mình, cho dù đã biết chuyện đêm qua, bà cũng không cách nào nhẫn tâm với nàng. Hơn nữa trong thâm tâm bà luôn nghĩ nàng là người thủy chung, bà cho rằng nhất định có ẩn tình gì, chỉ là nữ nhi không nói ra mà thôi.
Ở Hưng Hòa vương triều, nữ tử cần khám bệnh cũng không phải kiêng kị gì nhiều. Tuy cũng có những tiểu nữ tử xấu hổ, không chịu trực tiếp gặp thầy thuốc, nhưng từ nhỏ Cố Khinh Âm đã có kiến thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103561/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.