Editor: Trang
Cảnh Phi cười nói: "Biết mấy ngày nay ngươi chuyên cần luyện chữ, cho nên tìm cho ngươi những thứ đồ tốt, ngươi cũng không cần phải cảm kích." Hắn thở dài, nói: "Nếu như ngươi thật sự có thể lẳng lặng sống ở chỗ này, tu thân dưỡng tính, quên hết những chuyện trước kia, như vậy cũng tốt."
Tôi cười nói: "Người không tin tôi?"
Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Lúc nãy ta mới tỉ mỉ nhìn bức tự trên trường kia của ngươi, nhìn kiểu chữ, quả thực có bảy tám phần tương tự với Mễ Tương Dương, nhưng một nét một vạch này, hiển nhiên chính là bút tích của Thái tử ca ca."
Chén trà trong tay run lên. Có lẽ là nước trà rất nóng.
Tôi đặt ly trà xuống, tay vuốt ve trên vách ly trà ấm áp, muốn dùng ấm áp kia sưởi ấm lòng bàn tay lạnh như băng.
Tôi nói: "Người nói như vậy, ngược lại đem vất vả của mấy tháng nay tôi luyện chữ, đều hóa thành hư ảo."
Cảnh Phi cười một tiếng, lại nói: "Lúc trước ta đã thông báo cho Dung Dung, để nàng thường xuyên tới thăm ngươi một chút. Ngươi ở chỗ này, vẫn sống tốt chứ?"
Tôi nói: "Dung Dung cô nương không hổ là hồng nhan tri kỷ của Vương gia ngài, làm hảo hữu của Vương gia, đương nhiên là vô cùng tốt. Vương gia cứ yên tâm đi."
Tôi tiếp tục cười nói: "Nhờ có Vương gia dặn dò Dung Dung cô nương, mỗi ngày đều dầy vò tôi phải uống thuốc, Dung Dung cấp nha đầu A Chức cho tôi sai sử, mỗi ngày cũng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-lan-chau/2370625/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.