Editor: NanaTrang
Sau khi Cảnh Thành hồi hoàng cung thì hoàn toàn ngất đi. Hắn không thể làm giám quốc được nữa. Nghe nói bệnh của hoàng thượng đã khởi sắc, bắt đầu vào triều.
Tôi vẫn ở bên ngoài tẩm cung Cảnh Thành, tính ngày. Lần thứ hai tôi trở lại bên cạnh hắn, đã là một tháng mười tám ngày. Mười hai ngày tiếp theo, là đến kỳ hạn hai tháng.
Hắn đã đồng ý với tôi, vừa đến kỳ hạn hai tháng, hắn sẽ cầu xin hoàng thượng thả Cảnh Phi ra.
Mạng của Cảnh Phi là ở trong tay hoàng thượng. Hoàng thượng có thật nghe theo lời Cảnh Thành thả Cảnh phi hay không, tôi không biết. Nhưng lúc này, tôi đã không còn cách nào khác. Trừ tiếp tục tin tưởng Cảnh Thành ra, tôi còn có thể làm gì? Còn có thể tin ai?
Mỗi một ngày cứ như vậy mà đi qua, ngược lại tôi dần dần kinh ngạc. Bệnh của thái tử nặng như vậy, tại sao hoàng hậu nương nương chưa từng đến thăm hắn?
Ngày đó, Cảnh Thành mang tôi từ bên người hoàng hậu nương nương rời đi, nói là cầm giữ hoàng hậu nương nương. Tôi vẫn nghĩ không ra nguyên nhân là gì. Đó là trước khi tiêu diệt phản thần, chẳng lẽ là vì lơ là phản thần? Nhưng, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe qua hoàng hậu nương nương ở trong triều có thế lực gì. Nàng cũng chỉ là một thái tử phi khi Hoàng thượng còn ở Đông Cung, nhà mẹ đẻ gia thế trong sạch, nhưng lại không có quyền tước gì.
Tại sao, ngày đó thái tử lại chống đối hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-lan-chau/2370559/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.