" Bao h hết ngược à? Chính tui còn cảm thấy mình ngc chưa đủ nữa là!
Aikaba Hikori. "
Hoàng hôn buông xuống, ánh sáng le lói của một ngày cũ cũng dần tắt. Loáng thoáng trong không gian có những thanh âm hỗn độn va đập loảng xoảng.
Dương Hạ Tuyết dỏng tai nghe ngóng cái thanh âm ấy, ở trong điều kiện mùa loà các giác quan khác của cô cũng đặc biệt phát triển rõ rệt. Dù xung quanh chỉ có một màn đen, Hạ Tuyết cũng có thể cảm nhận sự hiện diện của rất nhiều người ở đây, mà có lẽ ánh mắt họ cũng đang mãnh liệt nhìn cô.
" Dương Hạ Tuyết, cô đã sẵn sàng chưa? "
Hạ Tuyết nghe mà cười khẩy, dù hai tay bị trói cứng, cô vẫn thản nhiên gác chân lên đùi, bộ dáng tự tin mà nói:
" Bring it on, bitches! "
Trong không gian bỗng có tiếng cười trầm lắng, ngay sau đó là một lực đạo giật mạnh chiếc khăn bịt mắt của Hạ Tuyết xuống. Thấp thoáng qua mảnh vải đen tối, cô thấy người đàn ông mà cô hận nhất đang nở một nụ cười kiêu ngạo nhìn mình.
Một nụ cười đủ để làm sôi sục dòng máu trong người cô.
***
" Cô ơi, mẹ cháu đã đi đâu? Tại sao những người đàn ông kia lại đưa mẹ đi như vậy ạ? "
Bên cửa sổ cao ngất của toà biệt thự, người phụ nữ có mái tóc hung đỏ quay đầu. Vẻ đẹp cao ngạo như một nữ hoàng càng thêm lấp lánh dưới màu trăng. Cô không thể tin được, việc Mặc Lãnh Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quai-doi-dau-ac-ma-tong-tai/3151290/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.