Một tuần sau đó, Hạ Tuyết trải qua một cuộc sống khá là thầm lặng. Nhưng nếu nói thầm lặng không bằng một câu chán chết...
Cả ngày cô chỉ quanh quẩn ở trong căn nhà hoặc đi lại trong rừng phong. Lam Thiên và Tử Y cũng không có việc gì nên thường tự lấy sách vở ra học hành, báo hại mẹ của chúng ham chơi chỉ biết loanh quanh đó đây. Chưa hết, tất cả các thiết bị liên lạc và điện tử trong nhà đều không thể dùng được, chính Hạ Tuyết cũng không thể ra khỏi căn nhà này bởi cô chắc chắn Mặc Lãnh Phong đã cho người dám sát nhất cử nhất động của mình từng chút một. Điều này đủ để chứng tỏ hắn muốn cắt đứt mối liên hệ giữa cô với sự giúp đỡ từ bên ngoài như thế nào.
Thực ra Hạ Tuyết cảm thấy cuộc sống thế này cũng không tệ, nếu trong một năm mà chỉ cần bị nhốt ở trong căn nhà này, không phải là quá dễ dàng cho cô rồi sao? Mặc Lãnh Phong đối với cô rất không vừa mắt, chưa kể hắn muốn lợi dụng ở cô rất nhiều thứ khác. Chả lẽ chỉ nhốt cô lại ở một nơi như vậy thôi sao? Điều này đã khiến Hạ Tuyết không tìm được điểm mấu chốt...
Và quả thật linh cảm của cô đã đúng, đêm thứ 11 Mặc Lãnh Phong trở về.
Lúc đó là khoảng tầm 10h tối, hai đứa trẻ đã ngủ cả, bỏ lại một mình Hạ Tuyết ngồi dưới phòng khách xem xét lại những công thức dang dở cho các loại bánh mùa Thu. Tuy nhiên theo cô dự đoán thì đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quai-doi-dau-ac-ma-tong-tai/3151289/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.