Ban đêm, mưa bắt đầu rơi. Rả rích đập lên phiến lá, khiến bầu không khí như lan truyền một thứ gọi là ‘tịch mịch’.
Thất Thất nằm nhoài trên cửa sổ, nhìn nước mưa từ mái hiên nhỏ xuống vũng nước nhỏ trên mặt đất bắn lên bọt nước.
Tiểu nha đầu hầu hạ cô, có chút lo lắng cầm khăn dài mềm lau tóc ướt cho cô. Lúc cô trở về thì dính mưa. Cô chẳng nói gì, nhưng tiểu nha đầu lo lắng đến phát khóc.
“Nặc phi nương nương, sao người lại không tiếc thương cho bản thân thế, mưa lớn dường này, thân thể ngài thì yếu ớt, nếu gặp lạnh, sinh bệnh, sẽ không tốt đâu.” Động tác trên tay của tiểu nha đầu rất nhẹ nhàng, như thể sợ đau cô.
Thất Thất có thể cảm nhận được sự quan tâm trong lời nói của nàng, vui vẻ nhận lấy, mặc cho tay nàng ấy xoa xoa tóc cô. Cô nhớ có một người, người mà từ khi xuyên qua đã gặp --- Tử Vũ. Đã biến mất một thời gian rồi, không biết hiện giờ cô ta sống thế nào? Có lẽ, khi xảy ra biến đổi trong kịch tình, kết cục của cô ta cũng phát triển theo chiều hướng tốt hơn.
Đột nhiên, tiếng bước chân dồn dập truyền đến từ trong mưa, Thất Thất ngẩng đầu, khó hiểu. Mưa lớn thế này, ai sẽ chạy đây đó trong mưa chứ?
Trong mưa, ánh sáng hiu hắt phát ra từ trong đèn lồng, vóc dáng người nọ thấp bé, không thấy rõ mặt. Khi cách chừng mười bước, đột nhiên hắn dừng bước, nhìn cô chằm chằm.
"Cậu, là ai?"
Người nọ cũng không nói, cứ ngây ngốc đứng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-vs-tac-gia/562208/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.