“Nặc phi nương nương, Vương thái y tới.” Bức rèm che lung lay, tiểu nha đầu dẫn một ông lão râu bạc phơ đi vào, nhìn cô gái vẫn nằm trên giường, khó xử nhìn sang.
Tiểu nha đầu gật đầu một cái, đi tới trước giường, lay nhẹ, cung kính nói, “Nặc phi nương nương, Nặc phi nương nương, xin tỉnh dậy đi ạ.”
Cô gái trên giường ưm một tiếng, từ từ mở mắt, trống rỗng, vô hồn. Gò má gầy gò trắng bệch như tờ giấy, nàng đưa cánh tay nhỏ gầy dơ xương từ trong chăn ra, trên cánh tay còn quấn mấy vòng băng. Chẳng hề nghe ra chút cảm xúc nào trong giọng nói của nàng, “Lấy máu nhanh lên, tôi mệt lắm rồi.”
Đáng ra là một chuyện cực kỳ thất lễ, nhưng rõ ràng thái y và tiểu nha đầu đã nhìn thấy nhiều rồi, tiểu nha đầu đặt một chiếc gối bằng bông nâng cánh tay của nàng lên, Vương thái y vuốt vuốt chòm râu, tháo bỏ vải băng trên tay nàng, từ trong hòm thuốc lấy ra một con dao nhỏ cùng với một cái chén nhỏ. Đặt chén nhỏ dưới cổ tay, một tay cố định cổ tay của nàng, tay còn lại cầm con dao nhỏ, “Nương nương, ngài cố chịu một chút.”
Dứt lời, con dao nhỏ cắt một cái, rạch lên vết thương cũ trên cổ tay nàng. Máu đỏ tươi giống như dòng suối róc rách chảy, tuôn ra từ miệng vết thương, nhỏ vào trong chén nhỏ ở phía dưới.
Cô gái nhíu chặt chân mày, chắc hẳn đau không hề nhẹ. Tiểu nha đầu ở bên sợ sệt che kín hai mắt.
Ước chừng được nửa chén, thái y vội vàng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-vs-tac-gia/562207/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.