Bờ sông, giờ Hợi.
Trăng lưỡi liềm móc cao trên bầu trời, mặt sông bị che phủ bởi một màn sươngdày đặc, tuy rằng nước sông dưới lớp sương mù rét lạnh thấu xương, nhưng vẫn cuộn trào mãnh liệt như trước.
Trong màn sương mù, một chiếc thuyền gỗ đơn sơ lúc ẩn lúc hiện dập dềnh trên mặt nước, đầu thuyền,một chiếc đèn lồng đỏ rực lập lòe yếu ớt. Đầu thuyền, một nam tử cao gầy mặc bộ đồ màu xanh ngọc bích nhạt đứng một mình tại nơi đó, cười nhưkhông cười mà nhìn về một chiếc thuyền nhỏ khác đang dần dần hiện lêntrong màn sương mù.
Y phục đen, tóc phất bay, đôi mắt tím. Như đang tự khẳng định với mình người này đúng là kẻ mà cậu chàng đang đợi.
“Nghe đại danh Thừa tướng đại nhân đã lâu, hôm nay gặp mặt quả là người không tầm thường.” Đêm tối, giọng nói khàn khàn của cậu rạch thủng màn sươngmù, tuy rằng lời nói xu nịnh, nhưng ý tứ châm chọc lại rõ mồn một.
Đệ Ngũ Uyên từ xa nhìn kẻ có dung mạo y đúc Cố Nghê Thường, không khỏi cóchút giật mình. Nhưng chẳng qua chỉ kinh ngạc trong chốc lát, hắn cũngkhông cùng cậu khách sáo, đi thẳng vào vấn đề: “Người đâu?”
“Chớvội chớ vội, Thừa tướng đại nhân đường xa đến, dù sao tại hạ cũng phảichuẩn bị chút rượu nhạt cho đại nhân bớt lạnh chứ.” Dạ Tước Thưdjiẽnd4ànllêwydđô1n đến bên án kỷ, giơ cao bầu rượu lên, ban đêm, tiếngrượu rớt vào trong chén nghe thật rõ rệt.
Bưng chén đựng rượu lên, Dạ Tước Thư tùy ý ném tới. Tay phải Đệ Ngũ Uyên vừa nhấc, liền vững vàng tiếp nhận ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-vs-tac-gia/562183/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.