Mặc dù trời hoàn toàn chưa tối hẳn, nhưng hai bên khu lầu xanh đã treo đèn lồng đỏ lên, các cô nương đón khách, cùng với không phải các cô nương vịn vào thanh bám trên lầu hai, vẫy vẫy khăn tay mang theo hương hoa, mời chào những kẻ đi đường. “Yeah! Cuối cùng cũng tìm thấy!” Nhìn ba chữ ‘Nguyệt Nguyệt Hồng’ lớn chừng hạt đậu được thiếp vàng, Thất Thất không nhịn được reo hò vui sướng.
Phiền nhất mấy tác giả này viết truyện không mang theo bản đồ. Luôn nói ‘chỉ chốc lát sau đã đến xxx’, hoặc là ‘xx trằn trọc nửa ngày, cuối cùng cũng tìm được xxx’…. Cụ thể như địa điểm, hướng đi, ti tỉ thứ nữa, đều không nói rõ, mi muốn cô tìm kiểu gì!
Càng nghĩ càng căm tức, lôi Đệ Ngũ Chiêu chui vào bên trong, không ăn một bữa no nê, làm sao có thể hả cơn giận trong lòng được.
Đệ Ngũ Chiêu không hiểu tại sao đột nhiên cô tức giận, nhìn nữ tử trên lầu mặc y phục khiến người đỏ mặt tía tai, ngượng ngùng dùng tay che mắt, “Loại địa phương này, chúng ta vẫn không nên tiến vào.”
Vậy mà Thất Thất hoàn toàn không để ý lời thằng bé, lôi kéo hắn trực tiếp đi về phía đại sảnh.
Tú bà nhìn thấy hai người đi vào, mắt nhất thời sáng lên, vài bước đã tới nơi, “Ai ô! Tiểu thư nhà ai đây, dáng dấp xinh đẹp như vậy!”
Đệ Ngũ Chiêu nghe thấy vậy, nghi ngờ nghiêng đầu nhìn Thất Thất một chút, khó hiểu, nàng ta xinh đẹp?
Thất Thất trừng mắt về, thầm nghĩ, không sai! Tôi xinh đẹp đến không thể đẹp hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-vs-tac-gia/562152/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.