"Không cần ngươi ở đây giả nhân giả nghĩa, biến!" - Nhược Vũ cười nhạt, lạnh lùng đáp.
"Ta thật lòng muốn đến thăm tiểu hoàng tử, tỷ vào lãnh cung mất đi thân phận Hoàng Quý Phi nhưng lại mang thai con của chàng, muội thân Hoàng hậu tất nhiên phải quan tâm những chuyện này." - Lam Kì mặt không đổi sắc, mỉm cười nhẹ nhìn nàng, tỏ vẻ quan tâm nhưng lời nói lại chứa đầy ý cười mỉa mai, châm biếm.
"Không cần ngươi quan tâm, bổn cung tự sống tốt được." - Nàng lộ rõ dáng vẻ chán ghét, bình tĩnh trả lời, trong thâm tâm lại cực kì buồn nôn.
"Nhược Vũ tỷ, tỷ không nên nói như vậy! Thế tử sau này là hoàng tử của Đại Thuận, cần được dạy dỗ cần thận để xứng với địa vị tôn quý, không thể ở đây chịu khổ cùng người mẹ bị thất sủng, độc ác ,như vậy quá thiệt thòi rồi! Tỷ yên tâm, chỉ cần tỷ sinh đứa bé ra thành công rồi ngoan ngoãn giao ra cho muội dạy dỗ, muội chắc chắn sẽ yêu thương và chăm sóc như con ruột."
Lời nói của Lam Kì chứa đầy ác ý, nói thẳng ra là đến muốn cướp đứa bé. Mỗi câu nói đều như đổ dầu vào lửa, khiêu khích sự chịu đựng của nàng, động đến bé con chính là động đến mạng sống của Nhược Vũ. Tay nắm vạt áo chặt đến run lên, toàn thân chứa đầy tà khí, bình tĩnh nhìn Lam Kì, Nhược Vũ gằn giọng.
"Ngươi đừng mơ."
Lúc này ả ta không thèm giữ dáng vẻ thánh mẫu, hiền hậu, ánh mắt liền chuyển sang khinh miệt, thâm độc.
"Cái tính cứng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-van-menh-sat-co-tinh/1249810/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.