Thời gian cứ thế trôi qua, đã gần một tháng sống ở đây, Nhược Vũ cảm thấy không tệ, ngoài việc hơi vất vả, thiếu thốn vật chất cũng không có gì đáng lo. Tâm trạng nàng cũng ngày càng tốt nhưng không thường cười như trước nữa, chỉ cười khuôn mặt lúc nào cũng lạnh tanh, và ngày càng kiệm lời, càng ngày đám A Tử và Ninh Nhi ngày càng không hiểu nổi nàng nhưng cũng không dám hỏi sợ nàng lại đau lòng. Mấy món đồ Ninh Nhi đem từ Nhã Ngọc Cung sang đều được đám A Tử mang ra ngoài bán lấy tiền, và đổi lấy lương thực bồi bổ. Cuộc sống vui vẻ không được bao lâu thì điều Nhược Vũ không ngờ đến nhất lại xảy ra. Nàng ăn gì cũng ói ra, riêng chỉ ăn chua và cay là có thể ăn nhiều một chút. Lại còn ngủ rất nhiều, ngủ bao lâu cũng không thấy đủ. Lúc đầu vốn dĩ chỉ là do thiếu chất, bị thương quá nặng cùng trải qua hoản loạn cực độ nên cần nhiều thời gian để phục hồi, cơ thể cũng chỉ xảy ra một chút dị chứng. Không ngờ, bụng Nhược vũ lại ngày càng to , nàng không gầy đi mà cơ thể có phần béo lên. Không cần nói ai cũng biết nàng có HỶ rồi!!!
Nhưng tại sao lại vào lúc này?
Tại sao lại vào lúc nàng hạ quyết tâm quên đi hắn, bắt đầu lại cuộc sống?
Lão thiên gia thật biết trêu người.
Nàng không lấy được trái tim hắn liền cảm thương ban cho nàng đứa con máu mủ của hắn........
Tại sao lại đến vào lúc nàng hận hắn nhất......
Nhìn chầm chầm vào nơi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-van-menh-sat-co-tinh/1249809/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.