Lục Phù không chỉ là lãnh cung mà còn là cấm cung. Trước đây là nơi ở của Tần quý phi nương nương – vị quý phi được sủng ái nhất của Tiên Hoàng nhưng sau một đêm không biết chuyện gì xảy ra, Tiên Hoàng từ cung của người trở về liền ra lệnh đày người vào lãnh cung, cả đời không được bước ra ngoài, chỉ 3 tháng sau đó Tần phi được phát hiện treo cổ tự vẫn, trên tường nhà còn có dòng chữ viết bằng máu ghi lại nhưng đau khổ, ấm ức mà người phải chịu. Tiên Hoàng khi biết chuyện không những không đau khổ lại còn mặc kệ không tổ chức lễ tang cho người, xác của người chỉ cuốn một mảnh chiếu tàn ,để vào hầm mộ chung với nô tì. Những sử sách về người vẫn được lưu ở Tàng Thư Các, ghi rõ những tủi nhục, tuyệt vọng mà người phải chịu nhưng tiếng nhơ, lòng tự trọng không thể lấy lại được.
2 từ « lãnh cung » vừa đáng sợ, vừa kinh hãi, nó là nơi chấm dứt cuộc đời của phi tần, là nơi ám ảnh nhất, bước vào là không thể bước ra. Dù có đạt bao nhiêu chiến công, thông minh sắc đẹp ngiên nước ngiên thành nhưng chỉ cần bước vào lãnh cung, tất cả mọi thứ đều bị hủy, như chưa từng xảy ra. Biết bao phi tần xinh đẹp, địa vị cao mà chỉ bước vào lãnh cung lại phát điên mà tự vẫn. Lãnh cung một khi bước vào dù cho có là ai đều sẽ không bằng người thường, không bị cướp tước vị nhưng thực tế lại bị dày xuống đấy xã hội. Lãnh cung đã đáng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-van-menh-sat-co-tinh/1249807/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.