Ân Nguyên Tân biết chuyện này phải làm ầm ĩ một trận, nếu không cậu phải mang tiếng xấu muôn đời không rửa sạch được.
"Đại nhân, học tử Ân Nguyên Tân mong đại nhân nhanh chóng áp giải học tử về Đại Lý Tự, học tử cây ngay không sợ chết đứng, hy vọng Đại Lý Tự có thể trả lại trong sạch cho học tử".
Sắc mặt Bùi Nguyên Tín đại biến, không thể tin mà hỏi lại: "Cậu có biết Đại Lý Tự dùng cách gì để thẩm vấn phạm nhân không, một khi đã bước vào đó, không cần biết có phải bị oan hay không, đến khi bước ra cũng mất nửa cái mạng!"
Ân Nguyên Tân chắp tay, kiên định nói: "Đại nhân, kỳ thi này là kỳ thi quan trọng nhất để chọn ra nhân tài cho Đại Thịnh, không thể có chút sơ suất nào. Có vô số học tử ở đây, bất luận xuất thân phú quý hay bần hàn, bất luận đến từ đâu, chỉ cần có thực lực vượt qua kỳ thi vào triều làm quan, liền có thể cống hiến hết mình cho Đại Thịnh, vì lê dân bách tính mà làm việc. Học tử Ân Nguyên Tân không sợ bị áp giải, không sợ bị điều tra, nhưng học tử sợ bị oan, sợ các học tử vốn xuất thân bần hàn thất vọng".
Nếu trong trong thi cử có kẻ gian lận vậy thì quá không công bằng.
Nhưng nền tảng cơ sở nhất của thi cử chính là tranh cử công bằng.
Thế nên cậu bắt buộc phải bị áp giải đi, chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng.
Khóe mắt Ân Tố Tố đỏ lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-trong-sinh-co-ay-khong-theo-hau-bo-tieu-thuyet-nat-nay-nua/2918577/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.