Cô hất ly rượu vào mặt Lăng Yên xong, tất cả mọi người ở đó, mặt mày tái mẹt ngạc nhiên đến mức không từ nào để nói. Lăng Yên tức giận đưa mắt nhìn cô. Bây giờ đến lượt cô dậy đời cô ta. Nhan Y Hàn dùng ánh mắt khinh bỉ, nói:
"Lăng Yên. Tôi thực sự không hiểu con người cô thế nào? Ban đầu, cô luôn nói tôi là người thứ ba xen vào hai người. Cô khuyên tôi bỏ cuộc, cô nói tôi tình yêu không thể cưỡng ép. Hết lần này tới lần khác, cô đều nói tôi có lỗi với cô. Nhưng bây giờ thì sao? Cô ngay tại lễ đính hôn của mình, từ bỏ người mà cô nói là tình yêu thật lòng dễ dàng như vậy, cũng không quan tâm đến cảm nhận của anh ấy ra sao, nói một câu tôi chán anh rồi. Sau đó lại quay ra quỳ xuống xin lỗi tôi? Lăng Yên à, cô làm người cũng phải biết tự trọng. Vô liêm sỉ quá, người ta khinh đấy!"
Lăng Yên tức giận, nhưng gượng ép bản thân không nói lời nào, cô nở nụ cười, trước sự ngạc nhiên của tất cả các con mắt ở đây mà bước xuống, còn nói lại một câu:
"Lăng Yên, cô nên xem xét lại cách sống của mình"
Sau đó, cô bước xuống, khoác tay Lương Thần, mỉm cười với hắn, nói:
"Chúng ta về trước thôi. Mớ hỗn độn này, để cho họ tự giải quyết"
Hắn mỉm cười, gật đầu:
"Được. Hôm nay em giỏi lắm, chúng ta về thôi"
Hai người nắm tay nhau đi ra khỏi đó. Lăng Yên ở bên trong, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tro-lai-nu-chu-nam-chu-cut-sang-mot-ben-tranh-duong-cho-bon-tieu-thu/1982995/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.