Ông ta nói xong, Lương Thần nắm chặt bàn tay, nở nụ cười khinh miệt, nói:
"Đây từ lâu đã vốn không phải nhà của tôi"
Ông ta tức giận, mấy vị bô lão trong nhà và cả Đường Hàn cũng tức giận, người phụ nữ duy nhất đứng lên nói:
"Nghịch tử! Sao Đường gia lại có đứa con như mày chứ! Mày xem lại em trai mày đi! Qủa nhiên, mày chỉ đáng làm loại con hoang! Đâu như cháu trai ta, được dạy dỗ đàng hoàng, không vô học giống như mày! Thằng bất hiếu như mày! Bố mày đang bị bệnh nặng, sắp không qua khỏi, mày cũng mặc kệ, đồ vô lương tâm!"
Mọi người nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ. Bao gồm cả Đường Hàn. Lương Thần cười không chút cảm xúc:
"Từ 15 năm trước, ông ta đã không phải cha tôi, tôi đã cắt đứt hoàn toàn quan hệ với Đường gia, các người có quyền gì nói tôi bất hiếu. Nếu tôi có bất hiếu, thì là do các người bất trung trước. Thử hỏi xem, khi mẹ con tôi về đây ở, các người đã làm những gì? Đừng tưởng tôi không biết, mẹ tôi chết là do mấy người. Hôm nay tôi về lại đây, là muốn nói với các người một câu, toàn bộ gia sản mẹ tôi để lại, tôi nhất định sẽ lấy lại, không thiếu một xu"
Lương Thần nói xong, kiên định quay lưng bước đi. Mấy bô lão tức giận, không làm được gì. Đường Hàn nắm chặt bàn tay, nói:
"Anh sẽ không lấy lại được đâu. Tôi sẽ không để cho anh lấy lại!"
Lương Thần mỉm cười:
"Vậy cậu thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tro-lai-nu-chu-nam-chu-cut-sang-mot-ben-tranh-duong-cho-bon-tieu-thu/1982992/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.