Một tuần sau khi khai giảng lớp 11, trong lớp có một học sinh chuyển trường chuyển tới.
"Xin chào tất cả mọi người, mình tên là Lâm Thi Vũ, đến từ thôn X núi Hồng Hà. Xin mọi người giúp đỡ nhiều hơn.”
Mộc Trạch Tê ngước mắt lên nhìn học sinh chuyển trường mặc một bộ quần áo thô sơ rẻ tiền đứng ở trên bục giảng,.
Nữ sinh gầy yếu mà khô héo, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi hóp lại, có chút xanh xao, giống như cỏ cây khô héo ven đường.
Nhưng một đôi mắt lại sáng ngời và tràn đầy sức sống.
Các bạn học phía dưới bàn tán sôi nổi: “Núi Hồng Hà không phải nổi tiếng là vùng núi nghèo sao?”
Lâm Thi Vũ nghe được, không xấu hổ chút nào, mà còn lớn tiếng thừa nhận: “Đúng vậy. Đó là vùng núi nghèo khó, nhưng là một vùng núi nghèo đang phát triển, trong tương lai chúng tôi sẽ thoát nghèo.”
Nghiêm Kỷ nhìn Lâm Thi Vũ, cơ thể anh đột nhiên rùng mình. Nó giống như một cảm giác hoàn toàn mới.
Mộc Trạch Tê đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ nên vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Nghiêm Kỷ. Nghiêm Kỷ chưa bao giờ đối xử với bất kỳ cô gái nào như vậy.
Chẳng lẽ Nghiêm Kỷ thích như vậy sao...?
Chuyện phía sau bắt đầu giống như những gì Mộc Trạch Tê lo lắng.
Đi ra khỏi ngôi làng thôn núi, ngay cả máy bán hàng tự động trong khuôn viên trường Lâm Thi Vũ cũng không dùng, thường xuyên bị người khác chế nhạo.
Thứ nhất, cô ấy là con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-tra-xanh-tro-thanh-do-choi-cua-nam-chinh/2746826/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.