Lục Hy Tuyết có điểm kinh ngạc, tại sao hắn lại ở đây? Người kia yêu nghiệt phong tình vạn chủng, như báu vật của đất trời, một vẻ đẹphoàn toàn khác biệt, toàn thân 1 màu đỏ rượu, đặc biệt là đôi mắt kia, một đôi mắt màu đặc biệt vàng cam sáng rực. Lăng MộHàn đến đây cũng có lí do của hắn, không ngờ vừa mở cửa lạithấy một màn này làm hắn bùng nổ lửa giận, chướng tai gaimắt nhưng nhìn đến thân hình cô ẩn ẩn hiện hiện dưới thân Bạch Hàn Dương đầy quyến rũ thì thầm hít sâu cố gắng bình tĩnh.Mắt phượng sắc bén lạnh lẽo ngước nhìn Bạch Hàn Dương
- Ngươi nhanh buông cô ấy ra, cô ấy đã không muốn thì cớ gì ngươi cứ làm tới
- Lăng gia chủ, chuyện này không liên quan đến anh
Bạch Hàn Dương nhếch môi, ánh mắt không thua kém gì Lăng Mộ Hàn,dường như trong không khí lại có vô số tia lửa, sát khí cùnglạnh lẽo dày đặc. Lục Hy Tuyết khẽ rùng mình, cô nhân lúcBạch Hàn Dương lơ đãng mà nhẹ nhàng trốn thoát, 2 tay che ngực, tránh xa Bạch Hàn Dương, trong lúc không chú ý lại va vào lồng ngực rắn chắc của Lăng Mộ Hàn, cô giật mình thầm nói khôngxong rồi. Nhưng Lăng Mộ Hàn không làm cô thất vọng, hắn nhẹnhàng cởi áo khoác trên người khoác qua người cô. Chiều cao của hắn cùng cô khác biệt nên áo vest dài đến gần đầu gối. BạchHàn Dương cau mày, hắn lạnh lùng nhìn Lăng Mộ Hàn và Lục HyTuyết
- Cảm ơn Lăng gia chủ
- Đừng khách sáo, cứ gọi tôi là Lăng Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-thay-doi/2935362/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.