Những ngày sau đó Tuấn Kiệt lúc nào cũng theo dính Phan An như hình với bóng, sáng hôm nay trời mưa nên cô vẫn còn lười chưa muốn xuống giường, từ phòng thay đồ bước ra thấy cô vẫn nằm cuộn tròn trong chăn anh không khỏi bật cười, nói: 
- Em nhìn vào gương xem em lúc này cứ như con mèo lười kìa! 
Phan An bĩu môi, xoay người vào trong không thèm quan tâm đến anh nữa, chiếc váy ngũ cũng cuộn lên qua gối lộ đôi chân trắng ngần như mời gọi anh lúc này, anh bước đến ngồi xuống ôm cô vào lòng, giọng cưng chiều nói; 
- Em là đang quyến rũ anh đúng không! Hửm… 
- Em có làm gì quyến rũ chồng đâu! Anh đi trước đi, tý em đi sau! 
- Nếu mệt thì hôm nay khỏi ra cửa hàng một ngày! 
- Thôi, em muốn đến cửa hàng… anh đi trước đi… 
Tuấn Kiệt hôn nhẹ lên tóc cô rồi đóng cửa rời đi. Khoảng nửa tiếng sau Phan An cũng thay quần áo đi đến cửa hàng, trời mưa nên mọi người cũng ngại ra đường, cửa hàng hôm nay hơi vắng hơn mọi ngày, cậu bạn sinh viên đã đi giao bánh trong cửa hàng chỉ còn lại Phan An và Tử Nhu, Yến Nhi thì bận chút việc vẫn chưa đến. 
Phan An mang bánh mới nướng ra lò để lên tủ trưng bày thì một đám người lạ mặt xông vào nhìn không mấy thiện cảm vừa đập đồ vừa la hét, đi theo sau là một thanh niên gương mặt phóng khoáng anh ta vui vẻ nhìn Phan An cười nham hiểm nói: 
- Đập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-quay-dau-phan-truc-ly/3513469/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.