Sự xuất hiện của cô ở phòng làm việc khi anh tan họp trở về đúng thật là một phần thưởng cực kỳ lớn, ngoài mặt thì tỏ ra không vui khi thấy Phan An không chịu ở nhà nghĩ ngơi mà lại đi lung tung, nhưng thực chất trong lòng nở ra mấy tầng hoa, niềm vui khó tả.
Phan An rót chén canh gà hầm đưa qua cho anh, Tuấn Kiệt ôm cô ngồi lên đùi anh, làm ra bộ dáng đáng thương buộc cô phải móm cho anh từng muỗng canh hầm, ăn xong anh lưu luyến hít lấy hương thơm từ trên tóc của cô, sau đó anh hôn lên một bên tai cô rồi liếm nhẹ một đường dài xuống tận xương quai xanh, anh hôn nhẹ lên bờ môi đang mím chặc, như muốn kiềm nén những tiếng rên khe khẽ, hai chiếc lưỡi cuốn lấy nhau, anh hút lấy những mật ngọt từ môi cô, cả hai như tìm được bạn đồng hành, bàn tay Tuấn Kiệt cũng dần cởi bỏ từng cúc áo của Phan An, anh hôn lên bầu ngực căng tròn, bất ngơ Tuấn Kiệt bế cô đi vào căn phòng bên trong đặt cô lên giường, anh hôn nhẹ lên môi cô nói giọng hết sức mê tình:
- Cơ thể em đã ổn chưa? Có còn đau nhiều không? Nếu em không muốn anh sẽ dừng lại!
Phan An nhìn anh với anh mắt như say hương tình, hai tay cô ôm lấy gương mặt đẹp không gốc chết của Tuấn Kiệt mà đặt nụ hôn nồng nàn lên đó, như nhận được sự đồng thuận bàn tay anh bắt đầu không còn ngại ngùng nữa mà cởi nhanh chiếc áo ngực ném sang một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-quay-dau-phan-truc-ly/3512917/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.