Editor: Bao Tô Bà
Tô Noãn vẫn chưa rời khỏi thế giới này, cô biến thành người đứng xem, nhìn Trình Ngộ gào khóc trong phòng bệnh như một đứa trẻ lạc đường, nhìn Hàn Liệt hai mắt đỏ đậm ôm đầu ngồi trong góc tường... Cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra, là Triệu Triệt vẻ mặt đầy khϊếp sợ. Ngoài phòng bệnh, nghe thấy tiếng khóc, Tô Anh trượt dọc theo tường bức tường ngồi bệt xuống sàn...
Cô nhìn bọn họ chuẩn bị tang lễ cho cô, nhìn thi thể tiều tụy kia được cẩn thận đặt trong quan tài thủy tinh bày đầy hoa tươi, nhìn Trình Ngộ sắc mặt tái nhợt, mang theo biểu tình thành kính mang nhẫn kim cương cho thi thể cô, quỳ xuống đất hôn tay rồi hôn lên trán cô.
Có một số người từng mua tranh của cô đến phúng viếng. Mỗi người đến, Trình Ngộ đều giống như người chồng thật sự của cô đáp lễ bọn họ.
Cô phiêu đãng ở giữa không trung, nhìn Trình Ngộ và những người khác lo liệu xử lý tang lễ.
Sau khi mọi việc kết thúc, Trình Ngộ quay về nơi bọn họ từng ở cùng nhau trước kia, nơi này đã được anh mua lại. Cô nhìn Trình Ngộ nằm trên chiếc giường trước kia của cô cuộn tròn, cô muốn đến gần, muốn ôm anh một lần, nhưng lại chẳng thể chạm vào.
Tô Noãn vô cùng đau lòng.
Lúc trước khi thi đại học xong nhiệm vụ cũng đã hoàn thành, dựa theo cách nói của hệ thống, cô có thể lập tức trở lại không gian của hệ thống.
Nhưng cô không yên tâm, cô không yên tâm Trình Ngộ.
Cô và 38 giằng co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/455361/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.