Quần jean vô cùng giản đơn, bên ngoài áo hoodie là áo da màu đen cỡ nhỏ, tóc xoăn màu nâu sẫm tết thành bím tóc lộn xộn thả ở trước vai, làn da trắng nõn vô cùng mịn màng, trông không có gì giống với dáng vẻ chịu khổ ở thời mạt thế.
Cô gái trong màn ảnh như một con búp bê đẹp đẽ tinh xảo, cho dù dáng dấp có hơi nhếch nhác nhưng vẫn nổi bật như hạc trong bầy gà, chỉ cần liếc một cái là có thể phát hiện ra cô trong đám người.
“Lam Ưng, thế nào rồi?” Trâu Ngọc đẩy cửa tiến vào.
Người phụ nữ có dáng người nóng bỏng này chính là tay sai thứ ba của căn cứ, là một trong những người đi theo La Tẫn sớm nhất, tên là Lam Ưng.
Cô ta từng là lính đặc chủng, đó là danh hiệu của cô ta, sau khi tận thế đến thì quyết định lấy danh hiệu làm tên.
Nghe thấy câu hỏi của Trâu Ngọc, Lam Ưng chậm rãi ôm cánh tay dựa vào bức tường sau lưng, nhìn màn hình giám sát bĩu môi: “Nói cho lão đại, người đến tên là Tô Noãn đúng không!”
Phàm là người qua xét duyệt, tin tức chủ yếu đều sẽ truyền ngay vào căn cứ.
Lam Ưng nhíu mày không mấy tin tưởng: “Cô gái này nhìn không giống tiến hóa giả, anh nhìn tay chân nhỏ xíu của cô ta đi!”
Trâu Ngọc bất lực phá lên cười: “Tôi không quản nhiều được như vậy, tôi chỉ phụ trách chuyển lời thôi.” Nói xong, ánh mắt Trâu Ngọc đột nhiên sáng lên, cười hì hì nhìn sang: “Còn không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266719/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.