Tất cả mọi người đều hoảng loạn… Đầu tiên là ác mộng giống nhau đến đáng sợ, sau đó là tia chớp bất thình lình và mưa to, người trong đoàn đội bỗng chốc hoảng hốt lo sợ, nhưng cũng may mọi người đều có kinh nghiệm, tiếng động ầm ầm cũng mau chóng nhỏ đi.
Ngọn lửa trong rừng đã bị trận mưa to dập tắt, mọi người khẽ thở phào, một lát sau, cơn mưa như trút như thể đã đến kỳ hạn, dừng hẳn mà chẳng hề có bất cứ dấu hiệu gì.
Từng biến cố liên tiếp xảy ra làm tất cả mọi người mờ mịt.
Ác mộng về zombie khủng bố, sấm sét rầm trời, mưa to tầm tã… Đây là tận thế sắp đến ư? Không, không đúng, tận thế đã tới từ lâu rồi!
Trần Chiêu đang định bảo em gái mình về lều trại, bản thân đi tìm Tô Noãn, nhưng vào lúc này cậu nghe được tiếng nói kinh ngạc của em gái: "Tô Noãn?"
Trần Chiêu xoay người, vừa thấy cũng giật mình.
Một người bị cháy đen, người còn đang bốc khói lảo đảo đi ra từ trong rừng cây, tư thế đi còn xấu hơn cả zombie, cả người cô đen xì, chỉ có tròng mắt vẫn còn màu trắng… Thấy hai anh em Trần Chiêu, cô cười toét miệng, lộ ra hàm răng trắng tinh, giây tiếp theo đã ngã uỵch xuống đất.
Khoảnh khắc cuối cùng còn ý thức, Tô Noãn xác nhận với 38.
"Thành công chứ?"
"Thành công rồi!"
"Còn sống không?"
"Còn!"
Trong khi Tô Noãn được Trần Chiêu bế ngang vào lều trại, một chiếc ô tô trên quốc lộ đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266714/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.