Những người lười biếng lúc đầu bị Tô Noãn ném ra ngoài bắt gϊếŧ tang thi, sau khi nhìn những người khác tích cực tham gia xây dựng và hoàn thiện ngục giam, thấy bản thân không khác gì một tên hề nhảy nhót, thế là nhanh chóng thay đổi thái độ, có vẻ họ nghĩ nếu mình trở nên mạnh mẽ hơn những người khác, nhiệt tình gϊếŧ tang thi, xung phong nhận nhiệm vụ ra ngoài vài lần, là có thể khiến mọi người quên đi bộ dạng lố bịch trước kia của mình.
Mấy ngày nay, có một bầu không khí hạnh phúc yêu đời lan tràn trong ngục giam, bởi mọi người rất nhanh đã phát hiện, hoá ra cô Tô là người rất dễ nói chuyện.
Khi bọn họ đặt mình vào vị trí của người khác, suy nghĩ theo góc nhìn của người sở hữu ngục giam, cô Tô sẽ rất kiên nhẫn lắng nghe một số ý kiến của bọn họ, dù có hợp lý hay không, cô ấy vẫn cổ vũ và cảm ơn bọn họ.
Mỗi ngày đám Đại Hùng sẽ dành chút thời gian rảnh dạy những người khác kỹ thuật gϊếŧ tang thi, và một số kỹ năng ra ngoài tìm kiếm vật tư, càng ngày số lượng người đến học càng tăng, trong đó số phụ nữ chịu học nhiều đến đáng ngạc nhiên. Có một lần đám Đại Hùng và Dương Chiêu lái mấy ô tô lấy được từ bên ngoài vào căn cứ ngục giam làm xe chuyên đi thu thập vật tư, rất nhiều người đàn ông báo danh muốn gia nhập.
Bọn họ nhận ra, dù có trốn sau lưng người khác cũng không thể mang lại cảm giác an toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266698/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.