Hai con zombie nhào tới, Tô Noãn nhìn thấy đáy mắt của La Tẫn chợt lóe lên tia sáng lạnh.
Tô Noãn mỉm cười tràn đầy ác ý nhìn hai con zombie đang tiến tới càng lúc càng gần, ánh mắt của cún con đang dựa vào xe nhìn cô càng hung ác, chờ tới khi hai con thây ma kia gào thét lao tới cô mới xuống xe, một tay xách chó con ném sang ghế lái phụ, một tay vung đao chém bay đầu hai con zombie đáng thương, sau đó cô lên xe, lái đi.
Hai tay La Tẫn đã bị cô cột lại, quay đầu nhìn cô mím môi, sau đó giơ đôi tay bị trói của mình ra làm vẻ mặt vô hại ra hiệu với cô.
Trong lòng Tô Noãn buồn cười nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh lùng nhướng mày: “Tên của anh?”
La Tẫn nhíu mày, do dự không lên tiếng.
Tô Noãn liếc anh, khoan thai mở miệng: “Xem ra anh vẫn chưa hiểu rõ tình hình rồi, tôi nhặt anh về, còn không so đo hiềm khích trước đó cứu anh, sau này cái mạng nhỏ của anh thuộc về tôi, hiểu không?”
Con chó nhỏ này diễn quá chuyên nghiệp, bày ra bộ dáng không cam lòng và ấm ức nhưng lại không dám chống đối, một lúc lâu sau anh mới chậm chạp trả lời: “A Tẫn...”
“Là chữ Tẫn nào?”
“Có chữ hỏa bên cạnh...”
La Tẫn chưa dứt lời Tô Noãn đã câu môi cười mỉm: “Vậy sau này gọi anh là Tiểu Hỏa nhé, không tệ, Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa, nghe là thấy ngoan rồi.”
Cô liếc thấy khóe miệng của người đàn ông đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266657/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.