“Chúng ta đi thôi!” Triệu Dịch Nhiên trầm giọng mở miệng, tay trái cầm bàn chải đánh răng đâm vào đầu tang thi đang lao tới.
Một đòn đó của cô ta, khiến người đàn ông đang chuẩn bị lấy thức ăn cho hai cha con đành phải hậm hực lui lại, Triệu Dịch Nhiên vờ như không thấy, một tay vơ hết tất cả đồ ăn ở trên kệ vào balo lớn, sau đó cũng không quay đầu lại đưa hết cho Chu Dương.
Sau khi đôi cha con gầy yếu kia chứng kiến năng lực của Triệu Dịch Nhiên thì cẩn thận đi sau họ, muốn được đảm bảo an toàn trong khi vẫn lời một ít thức ăn, nhưng Triệu Dịch Nhiên vốn không ngó ngàng gì đến bọn họ, trực tiếp hốt hết số đồ ăn chẳng còn bao nhiêu trên kệ hàng vào balo.
Chu Dương quay đầu nhìn vào mắt hai cha con, nhíu mày, cố ý lắc lắc chiếc balo đầy ụ, khiến cho hai hộp bánh quy rớt xuống đất, cũng không cúi xuống nhặt lại, kéo khoá balo theo gót Triệu Dịch Nhiên. Trước khi đi, anh ta ngoái đầu nhìn về hướng nhóm Tô Noãn rời đi.
Không cần nghĩ cũng biết, lúc trước chắc chắn là Dương Chiêu đã cứu Tô Noãn… Quả nhiên cô không nhìn nhầm, Dương Chiêu đáng tin cậy hơn tên bạn trai trên danh nghĩa như anh ta nhiều.
Hiện tại, cô không muốn nhận sự quan tâm của anh ta cũng là chuyện bình thường, hơn nữa, bản thân anh ta cũng chẳng còn mặt mũi nào cầu xin cô tha thứ.
Anh ta chợt nhớ lại những lời Tô Noãn từng nói.
Lần anh ta đi thành phố An thu thập vật tư, lần Tô Noãn bị tang thi bắt được nhưng anh ta lại lấy thuốc hạ sốt trước, hai lần đó anh ta đều chọn Triệu Dịch Nhiên, Tô Noãn đã nói, nếu có lần thứ ba, vậy thì cô tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh ta.
Cho nên bây giờ cô mới có thể dùng ánh mắt lạnh nhạt, nhìn anh ta giống như người xa lạ… Đang đắm chìm trong suy nghĩ, bỗng dưng phía trước có một tiếng nổ bùm vang lên, Chu Dương chưa kịp biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy trước mắt bùng lên một trận lửa lớn, sau đó đầu đột nhiên đau nhói, giây tiếp theo, anh ta bị kệ hàng đằng trước đổ xuống đè lên người.
Cửa bị nổ mạnh, một luồng khí nóng ập vào đảo lộn các kệ hàng ở đây, từ chỗ bị nổ tung, một đám tang thi toàn thân bốc cháy điên cuồng lao vào, chạy về hướng bên này.
Chu Dương theo bản năng nhìn Triệu Dịch Nhiên, đối diện với ánh mắt phức tạp của cô ta, anh ta giật mình, còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Triệu Dịch Nhiên dùng khẩu hình miệng nói xin lỗi, ngay sau đó không hề do dự quay người rời đi.
Chu Dương ngơ ngác nhìn, anh ta thấy một đàn tang thi cả người đầy lửa xông đến đây, thấy hai cha con gầy yếu chạy chưa được vài bước đã bị tang thi xô ngã xuống đất, người cha nằm đè lên ôm chặt lấy con mình, tấm lưng bị con tang thi xé toạc, móc thẳng ruột ra, anh ấy gào thảm thiết nhưng vẫn che chắn cho con mình. Thế nhưng cuối cùng anh ấy vẫn không thể bảo vệ được, bàn tay của những con tang thi đào xuyên cơ thể anh ấy đâm xuống, kéo đứa bé gầy yếu ra…
Cả người Chu Dương bị đè bên dưới kệ hàng, cơ thể chìm trong một đống hàng hóa, những con tang thi kia chạy qua, không phát hiện ra anh ta.
Anh ta cảm thấy mí mắt mình càng ngày càng nặng, cuối cùng không thể gắng gượng được, mất đi ý thức…
Về phía bên kia, lúc nghe thấy tiếng nổ ầm ầm chấn động bên ngoài Tô Noãn đã có cảm giác không ổn, vội vàng hét to một tiếng kêu mọi người rời khỏi kho lạnh, đợi đến khi Dương Chiêu mang cả đoàn người lao ra hết, bọn họ mới phát hiện cửa chính đã bị ngọn lửa che trời lấp đất bao trùm, không có cách nào thoát ra, thêm hàng trăm tang thi toàn thân bốc cháy vọt vào, gặp người là cắn. Những người bên trong siêu thị khóc lóc hoảng loạn chạy về phía cửa khác, sau đó cô nghe thấy một tiếng nổ khác vang lên từ cửa phía đó, giây tiếp theo đột nhiên có một ngọn lửa bốc từ đất lên.
Có kẻ ném bom lửa!
~~ Góc ngoài lề ~~
Ét ô ét, hơn 30 chương chưa thấy nam chính lên sàn >.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]