“Thấy cô Tô được nhiều người sẵn lòng bảo vệ như vậy, tôi với Chu Dương cũng yên tâm rồi. Cô Tô có bản lĩnh thế chắc chắn sẽ bình yên vô sự thôi.” Triệu Dịch Nhiên cười khẽ nói, dáng vẻ trông rất thoải mái.
Tô Noãn nhướng mày, cô bỗng nở nụ cười, nom như hơi ngại ngùng: “Cô nói cũng đúng đấy, dẫu sao thì có người chăm sóc, bảo vệ cho cũng rất tốt mà, không cần phải dãi gió dầm sương, cũng không cần phải chịu đói chịu khát, cảm giác ấy thật sự rất tuyệt. Nhưng trước đây ba tôi từng nói, có người trời sinh đã được rất nhiều người bằng lòng bảo vệ chăm sóc, được cưng chiều từ bé, như tôi đây chẳng hạn… nhưng cũng có người, trời sinh đã định sẵn là mệnh khổ rồi, haiz…”
Vẻ thanh cao trên gương mặt Triệu Dịch Nhiên bỗng cứng lại, lập tức cười nửa miệng: “À, vậy sao? Vậy không biết ba cô đã từng dạy cô rằng chẳng có người đàn ông nào đáng tin chưa nhỉ? Suy cho cùng, chỉ có mình mới bảo vệ được chính mình mà thôi.” Dứt lời, cô ta nhìn Chu Dương đầy ẩn ý.
Sắc mặt Chu Dương tức khắc trở nên vô cùng khó coi, tính mở miệng nói gì đó nhưng lại không thể thành lời.
Tô Noãn cười thầm, nhưng còn chưa kịp tiếp lời, Dương Chiêu đã đi tới bên cạnh, nhẹ nhàng ôm lấy Nám Nám từ tay cô, sau đó dịu dàng nắm tay cô, híp mắt cười với Triệu Dịch Nhiên: “Cảm ơn cô Triệu đã nhắc nhở, mắt tôi thì không bị mù, đương nhiên sẽ không bỏ rơi Noãn Noãn của mình mà đi cứu những người không liên quan. Sau này có tôi bảo vệ cô ấy rồi, đương nhiên cô ấy chẳng có điều gì cần phải lo lắng, còn cô thì sao… cô Triệu?”
Dương Chiêu lắc đầu tỏ vẻ thương xót: “Một cô gái đơn độc một mình, còn phải dẫn theo đứa con ghẻ, haiz… quả nhiên Noãn Noãn nhà tôi nói chẳng sai, có những người sinh ra đã được yêu mến cưng chiều, có một số người lại không được như vậy.” Nói xong, anh ta nắm tay Tô Noãn quay người đi về phía đám người Đại Hùng đang giương mắt nhìn, không quay đầu lại nói: “Cô Triệu phải chăm sóc tốt cho bản thân đấy, cô đơn một mình mãi thì tội lắm…”
Tô Noãn suýt bật cười thành tiếng, chọc khuỷu tay vào người Dương Chiêu để nhắc anh ta tránh ra xa một chút nhưng lại bị anh ta mặt dày chặn lại.
“Không phải cô ta chỉ tiến hoá thôi à, có gì mà kiêu căng ngạo mạn, Noãn Noãn của chúng ta khiêm nhường biết chừng nào, phải không… Sao nào, không phải tôi đã giúp em xả tức rồi sao, hửm?” Dương Chiêu vênh váo.
Tô Noãn chẳng buồn để ý đến anh ta, bước nhanh hai bước đi qua rồi cầm lấy súng từ Đại Hùng, tiên phong dẫn đoàn đội men theo cầu thang tối đen xuống kho ướp lạnh bên dưới.
Phía dưới chỉ là một mảng đen kịt, chẳng thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Tô Noãn dỏng tai lên, trong bóng tối cô bất chợt ra tay…. Con dao găm nhanh chóng găm thẳng vào hàm dưới zombie. Giữa chừng vang lên một tiếng “phụt”, Đại Hùng đi đằng sau cô mới ý thức được đã xảy ra chuyện gì, nhanh chóng giảm tốc độ bước chân, đảm bảo bản thân chắc chắn sẽ không đi lên phía trước.
Cô Tô không cần nhìn cũng có thể tự tay gϊếŧ chết zombie, còn bọn họ ở một nơi tối tăm thế này vẫn còn dám tiên phong đi trước thì đó không phải là dũng cảm, mà là ngu ngốc.
Trong khi đám người Đại Hùng bật đèn pin lên rồi bắt đầu bỏ đống đồ ăn trong kho ướp lạnh vào túi, Tô Noãn ở đằng khác đã chuyển được gần nửa số vật tư vào trong nhẫn.
Bọn Đại Hùng vốn không thể mang thêm được bao nhiêu, mà nửa còn lại cũng đủ để cho những người phía sau đóng gói lại mang đi.
Bên này, Chu Dương mất một lúc lâu mới thôi không nhìn về phía Tô Noãn vừa rời đi, anh ta quay đầu lại thì nhìn thấy Triệu Dịch Nhiên đã bắt đầu bỏ đồ ăn vào trong túi. Dù sao bọn họ chỉ có hai người, cũng chẳng đem theo được nhiều nên không cần phải đi cùng đám Dương Chiêu xuống kho ướp lạnh làm gì.
Nhưng đa số đồ ăn trên kệ mấy ngày nay đều đã bị những người mắc kẹt ở đây dùng gần hết rồi, không còn nhiều nữa. Còn những người vừa bước vào đây lại không dám đi cùng xuống kho ướp lạnh, chỉ đành tranh giành nhau đồ ăn trên kệ.
Bất kể là thứ đồ gì, chỉ cần ăn được là được!
Có người chảy máu vỡ đầu vì một hộp mì. Trong khi vẫn còn đang đánh hăng say, có người bỗng dưng bị một con zombie nhào ra từ đằng sau kệ cắn nát cổ.
Xe bên ngoài không thể chặn được bao lâu, lại có một đàn zombie khác lao vào.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]