Bên này, đám người Tô Noãn và Dương Chiêu tiếp tục tiến về phía trước, không lâu sau họ lại nhặt được hai chiếc xe hơi, lúc này mới chia nhỏ mười mấy người ra để ngồi.
Trên đường đi cũng ngang qua vài thành phố nhỏ, mỗi khi tìm kiếm vật tư, Đại Hùng đều giao Nám Nám cho Tô Noãn bảo vệ, bởi vì anh ta cảm thấy ở bên cạnh Tô Noãn con bé sẽ an toàn hơn so với ở cạnh mình. Sau đó mỗi lần tìm kiếm, anh ta sẽ dũng mãnh xông pha vào hàng ngũ tiên phong.
Dương Chiêu nhắc nhở anh ta chú ý an toàn, Đại Hùng ngượng ngùng gãi ót giải thích: "Cô Tô đã giúp tôi bảo vệ Nám Nám thì lão Hùng tôi đây cũng phải kiếm bù luôn một phần của cô ấy chứ."
Tô Noãn thấy hơi bất đắc dĩ, vừa buồn cười cũng vừa cảm thấy ấm lòng.
Đại Hùng là kiểu người tướng mạo rất hung ác, hơn nữa vừa cường tráng vừa xăm trổ khắp người, nếu là trước đây chắc chắn cô sẽ tránh xa loại người như vậy, càng sẽ không cho rằng một gã đàn ông thô kệch xăm hoa lên cánh tay thật ra lại là một người cực kỳ giản dị chất phác.
Hai ngày sau cuối cùng bọn họ cũng tới được một thành phố lớn, là một thành phố rất nổi danh. Trong thành đâu đâu cũng mịt mù khói đen, thỉnh thoảng có xe cộ hoặc là con người bị zombie đuổi theo tháo chạy ra ngoài, trong tầm mắt đều là cảnh tượng hỗn loạn, thành phố giờ đây không còn thấy được bất cứ sự phồn hoa nào của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266650/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.