Nghe thấy tiếng xe của Chu Dương lái đi, Tô Noãn nhướng mày bĩu môi.
Thôi vậy, balo đồ ăn đó coi như phí chia tay. Khen thưởng khi công lược Chu Dương cô đành từ bỏ vậy, vì mấy đồng vàng mà rước bực vào thân, thật không đáng.
Sau khi dùng đèn bàn đập vỡ đầu một con zombie, Tô Noãn chợt nhớ ra ở thế giới nhiệm vụ đầu tiên, lúc cô giải cứu Trình Ngộ khỏi tên biếи ŧɦái bạo da^ʍ, hình như cũng dùng đèn đập vào đầu tên đó.
Thật là trùng hợp.
Cô bỗng cảm thấy hơi buồn cười, sau đó uể oải ngẩng đầu nhìn hai con zombie đang phá cửa xông vào, nghĩ có nên trì hoãn một lúc để đám người Chu Dương đi trước, tránh phải chạm mặt bọn họ lần nữa hay không.
Cô muốn trì hoãn, nhưng hai con zombie đang gào thét này sao có thể để cô được như ý, chúng ầm ầm lao về phía cô.
Tô Noãn thở dài, chuẩn bị động thủ, nhưng vào lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở cửa, tiếp đó là hai tiếng súng vang lên.
Hạ gục hai con zombie xong, Dương Chiêu cố ý đùa giỡn thổi nòng súng, cười với cô: “Có hối hận hay không, hửm?”
Tô Noãn nhướng mày, đang định nhắc nhở sau lưng anh ta có zombie đã thấy Dương Chiêu cầm con dao găm trong tay vung về sau, đầu cũng không ngoảnh lại, con dao đâm thẳng vào hàm dưới xuyên đến não zombie.
“Đi thôi.” Dương Chiêu nắm tay cô kéo đến bên cửa sổ, đá một cước, cửa sổ bay ra ngoài "bịch" một tiếng. Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266634/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.