Hiện tại hai mục tiêu cần công lược là Chu Dương và Dương Chiêu đều ở ngay cạnh cô, đúng là trong cái rủi có cái may, nên việc cần làm kế tiếp bao gồm, một là đảm bảo mình có đủ vật tư sinh tồn trong thời mạt thế này, hai là công lược thành công hai tên đó.
Dù sao so với đối tượng bị bắt làm vật thí nghiệm từ nhỏ như La Tẫn, công lược bọn họ dễ dàng hơn nhiều. Đợi đến khi gặp được anh, cô cũng không còn thời gian cho hai người đó nữa, thế nên, trước mắt cứ bắt đầu từ hai tên này đi.
Vùi mình vào trong ổ chăn ấm áp, Tô Noãn thoả mãn thở dài.
Điều cần thiết làm ngay bây giờ là đánh một giấc thật ngon đã!
Mỗi đêm đầu tiên ở thế giới mới, vì phải tiếp thu lượng thông tin ký ức khổng lồ, cô đều có hơi đau đầu, cảm thấy rất mệt, ngủ cũng sâu hơn bình thường.
Hôm sau, cô bị tiếng đập cửa rầm rầm bên ngoài đánh thức.
Không thèm để ý đến tiếng đập cửa như muốn đòi mạng kia, cô dụi đôi mắt buồn ngủ của mình, đứng dậy vươn eo, sau đó khoác áo choàng vào rồi mới uể oải đi ra mở cửa.
Cánh cửa được chạm khắc theo phong cách Âu bị kéo ra, người bên ngoài đập vào khoảng không, nhất thời ngạc nhiên, quay đầu nhìn thì thấy bộ dạng đầu tóc bù xù đang che miệng ngáp của cô, lập tức ngẩn người.
Tô Noãn liếc mắt, nhận ra tên nhóc đang đứng hình này là đàn em của Dương Chiêu.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phao-hoi-manh-me-phan-cong/3266623/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.