Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
Ở trong nhà Chử Chiêu cũng không chuẩn bị cho mình phòng ngủ chuyên dùng, bởi vì cơ hồ tất cả thời gian đều ở thư phòng. 
Xử lý công việc của Đông Hán.
Tìm hiểu liên hệ giữa hậu cung và triều đình.
Cùng lúc đó, đủ loại đạo lý bày mưu lập kế hắn đều đọc qua.
Một ngày mười hai canh giờ, thời gian nhiều như vậy, nhưng Chử Chiêu ngoại trừ dùng bữa hoặc cần thiết phải đi ra ngoài, cơ hồ tất cả thời gian còn lại đều ở trong thư phòng. 
Trong thư phòng đặt một cái giường nhỏ. 
Nếu buồn ngủ thì dùng làm nơi tạm nghỉ ngơi. 
Đúng là bởi vì xuất thân hèn mọn, cho nên mới muốn bỏ ra càng nhiều thời giờ hơn so với thường nhân hướng lên trên mà bò!
Nếu không, cũng chỉ có thể làm nô tài cả đời!
Mỗi lần Đường Hoan đều ghé vào trên giường, nhìn Chử Chiêu xử lý công vụ, nhìn nhìn liền ngủ rồi.
Đường Hoan nằm mơ cũng muốn ăn cá khô nhỏ.
Ở trong mộng mơ thấy cá khô nhỏ, ghé vào trên giường ngủ, nước miếng giàn giụa.
Vô số lần nàng muốn nói cho Chử Chiêu, nàng muốn ăn cá khô nhỏ, nhưng không biết nên biểu đạt như thế nào.
Nhảy đến trên bàn sách, muốn dùng móng vuốt vẽ ra hình con cá...
Kết quả dính một thân mực, vẽ ra giống như vẽ bùa đuổi quỷ! 
"Miêu ô ~" Đại huynh đệ, cá khô nhỏ a!
"Miêu ô ~ miêu ô ~"
Chẳng lẽ một chút thường thức* ngươi cũng không có sao?
(*thường thức: kiến thức cơ bản, thông thường) 
Mèo là cần ăn cá a!
Giấu ở trong thể xác của một con mèo, Đường Hoan bởi vì thiên tính khát vọng đối với cá khô nhỏ mà suy nghĩ hết mọi biện pháp, liều mạng muốn ăn được cá khô nhỏ. 
Rốt cuộc ở một lần Chử Chiêu ôm nàng đi ngang qua hồ sen, nàng từ trong lòng ngực Chử Chiêu chạy thoát ra, hướng tới cá dưới hồ sen trực tiếp nhảy xuống. 
Thấy được sao?
Đại huynh đệ, ta vì cá mà mạng sống cũng từ bỏ!
Chử Chiêu nhìn con mèo xuẩn ngốc kia ở trong nước không ngừng phịch tới phịch lui, còn dùng móng vuốt muốn bắt cá, buồn cười đem nó từ trong hồ vớt ra.
Đây là nó đang nhắc nhở mình muốn ăn cá?
Chử Chiêu thấy thời điểm lúc trước nó ở trong cung, mỗi một lần nửa đêm lặng lẽ trộm đi ra ngoài đều là đi trong cung điện người khác trộm điểm tâm ăn.
Nguyên bản còn tưởng rằng con mèo nhỏ này linh tính hơn so với mèo tầm thường, cho nên ngay cả đồ ăn yêu thích cũng không giống với mèo tầm thường. 
Mèo tầm thường thích ăn cá, mà con mèo này lại thích ăn điểm tâm.
Không nghĩ tới, nguyên lai mèo nhỏ này cũng thích ăn cá a.
Đường Hoan: ...MMP!
Ta chạy đến trong cung người khác đi ăn vụng, nhưng thật ra ta muốn ăn cá a, vấn đề chính là buổi tối ai thả cá ở trong tẩm cung? 
Rốt cuộc Đường Hoan được như ý nguyện ăn cá khô nhỏ.
Chử Chiêu không biết mèo nhỏ này thích ăn loại cá nào, cho nên sai người mua một đống cá lớn cùng cá nhỏ. 
Mới phát hiện mèo nhỏ đối với cá khô nhỏ yêu sâu sắc. 
Đường Hoan giống như quỷ chết đói, liều mạng dùng móng vuốt bắt cá khô nhỏ nhét vào trong miệng. 
"Miêu ô ~" Ăn ngon!
"Miêu ô ~" Ta nguyện ý no chết!
Sau đó...
Thuận lý thành chương ăn no căng.
Chổng vó nằm ở trên bàn, bụng tròn vo, căn bản là nhúc nhích không được.
Kêu miêu ô miêu ô liên tục, tiếng kêu kia nghe lên vừa suиɠ sướиɠ lại mang theo chút thống khổ.
Chử Chiêu nhìn bộ dáng nó xuẩn manh như vậy, đơn giản trực tiếp ôm lên đùi mình, để nó nằm ngửa, nhẹ nhàng giúp nó mát xa bụng.
Trước kia cảm thấy mỗi ngày mệt mỏi ở thư phòng, ngày qua ngày xử lý công vụ cũng có chút buồn tẻ nhàm chán, từ khi có con mèo nhỏ này, nhưng thật ra phát hiện có thêm không ít lạc thú.
Thiếu đốc chủ bắt lấy mèo đang nằm trên đùi mình, ở trên bụng nó sờ lui sờ tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.