Edit: Snowdrop_88
***
Thế cho nên đến cuối cùng, rốt cuộc Chử Chiêu khô kiệt kiên nhẫn...
Vì thế đơn giản cầm kéo, đem Đường Hoan đặt trên bàn.
Thành thạo đem lông toàn thân nàng cạo sạch không còn một mảnh.
Đường Hoan ngượng ngùng đến kêu ngao ngao.
MMP!
Ta mẹ nó thật là!
Tuy rằng hiện tại nàng là mèo, nhưng linh hồn của nàng là người a!
Thời điểm có lông che đậy còn không cảm thấy thẹn như vậy, hiện tại đem toàn bộ lông của nàng đều cạo, hơn nữa một bộ quần áo cũng không có!
Bốn móng vuốt nhỏ của Đường Hoan có chút luống cuống tay chân, ta hẳn nên trước che nơi nào? Ta hẳn nên trước ôm lấy nơi nào của mình?
Mẹ nó!
Cầm thú a, lão tử chỉ là một con mèo cũng không buông tha!
Chử Chiêu đem mèo nhỏ rốt cuộc đã được tắm rửa sạch sẽ ôm vào trong lòng ngực mình, ngón tay thon dài trắng nõn nhẹ nhàng vỗ về nó, động tác thật sự mềm nhẹ, chỉ tốn công phu trong chốc lát rốt cuộc đem nó trấn an lại.
"Ngày hôm qua ngươi nháo tẩm điện của Biện Quý phi gà chó không yên, là vì ta báo thù, ân?"
Chử Chiêu duỗi tay trêu đùa Đường Hoan.
Nói thật, sau khi đem toàn bộ lông đều cạo hết, mèo nhỏ nguyên bản đã xấu lại càng thêm xấu!
Trên người da nhăn dúm dó, giống như chuột con mới sinh ra, nhìn qua thôi cũng làm người cảm thấy xấu.
Nhưng cũng không biết vì sao, Chử Chiêu chính là cảm thấy thật thuận mắt.
Mắt mèo cùng Chử Chiêu đối diện.
Đường Hoan cũng không biết nên biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671300/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.