Edit: Snowdrop_88
***
Lam Tuyết suốt ba ngày không được ăn một chút gì, cả người dường như đã sắp hư thoát.
"Lam đại tiểu thư, cảm giác có khỏe không?"
Nghe được âm thanh của Đường Hoan, tức khắc Lam Tuyết liền ngẩng đầu lên.
Cửa phòng tối bị mở ra, có ánh sáng chiếu vào, cuối cùng cô ta cũng có thể nhìn thấy hết.
Đường Hoan đem vải bố nhét trong miệng cô ta lấy ra.
"Cô làm gì? Cô cái nữ nhân điên này! Cô làm như vậy là phạm pháp, cô biết không?"
Vốn dĩ Lam Tuyết muốn lạnh lùng sắc bén quát lớn, nhưng thật sự không có sức lực, chỉ có thể hữu khí vô lực mà nói.
Phạm pháp?
Trên mặt Đường Hoan toát ra một ý cười châm chọc, buông đầu xuống, tự mình cười.
Cô chưa từng nghe qua lời nói ngu xuẩn như vậy.
Vô nghĩa cũng không muốn nhiều lời, trực tiếp túm lấy tóc dài của Lam Tuyết, đem người từ trên mặt đất kéo ra khỏi phòng, sau đó dừng lại bên bờ biển.
Lam Tuyết cảm thấy phía sau lưng của mình bị ma sát đến da đều rách cả rồi!
Đường Hoan ở bờ biển chậm rãi ngồi xuống, Lam Tuyết bị cô ném một bên, một chân của cô dẫm lên yết hầu của cô ta.
Gió biển phất động mái tóc thật dài của cô.
Nếu không nhìn thấy vị trí dưới chân cô đang dẫm lên khuôn mặt dữ tợn của Lam Tuyết, thì thật đúng là một cảnh tượng mỹ nhân nhàn nhã tự tại bên bờ biển.
Đường Hoan đem camera và thiết bị truyền thông tin đều mở lên, cũng không nhìn vào máy quay, chỉ lẳng lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671272/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.