Edit: Snowdrop_88
***
Gương mặt của Cố Lung vốn dĩ trắng nõn, nhìn qua quả thực bị phơi đen không ít!
Lôi thôi lếch thếch như vậy, quả thực làm người không đành lòng nhìn thấy.
"Kia là Cố Lung?"
"Ngọa tào, nhận sai người đi!"
"Tôi đang nằm mơ đi, mau véo tôi một chút, để tôi xác nhận một chút đây không phải sự thật!"
Một đám bằng hữu quả thực sắp chói mù mắt.
Cố Lung trong lúc vô ý nhìn thấy đám người bọn họ mênh mông chạy lại đây, tức khắc cảm thấy không còn chút mặt mũi nào, theo bản năng liền muốn cất bước chạy.
Trong khoảng thời gian này hắn thật mệt!
Có đôi khi thậm chí mệt đến hoài nghi nhân sinh!
Đặc biệt là A Hoan lại không ở nhà, hắn cả người đau nhức trở về, muốn than thở một chút cũng không có người nghe.
Nếu không phải bởi vì tình cảm đối với A Hoan chống đỡ thì hắn thật sự có loại xúc động muốn quay đầu trở về tiếp tục làm Cố nhị thiếu!
"Cố Lung, ông mẹ nó là ngốc tử hả, làm thiếu gia không thích lại chạy tới công trường dọn gạch!"
"Chẳng lẽ cha mẹ ông làm xét nghiệm ADN, phát hiện ông không phải là con đẻ cho nên đem ông đuổi ra ngoài?"
Cố Lung nhẹ nhàng đá đối phương một chân "Ông im đi, như thế nào nói chuyện đâu!"
Đàn bằng hữu này cũng đủ giảng nghĩa khí, tuy rằng công trường cùng xung quanh đều là các loại dơ loạn, nhưng vẫn không chút do dự cùng Cố Lung ngồi xuống, hoàn toàn không có ghét bỏ.
"Nói, ông rốt cuộc là vì cái gì nha?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671179/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.