Chương trước
Chương sau
Edit: Snowdrop_88
***
Gương mặt của Cố Lung vốn dĩ trắng nõn, nhìn qua quả thực bị phơi đen không ít!
Lôi thôi lếch thếch như vậy, quả thực làm người không đành lòng nhìn thấy.
"Kia là Cố Lung?"
"Ngọa tào, nhận sai người đi!"
"Tôi đang nằm mơ đi, mau véo tôi một chút, để tôi xác nhận một chút đây không phải sự thật!"
Một đám bằng hữu quả thực sắp chói mù mắt.
Cố Lung trong lúc vô ý nhìn thấy đám người bọn họ mênh mông chạy lại đây, tức khắc cảm thấy không còn chút mặt mũi nào, theo bản năng liền muốn cất bước chạy. 
Trong khoảng thời gian này hắn thật mệt!
Có đôi khi thậm chí mệt đến hoài nghi nhân sinh!
Đặc biệt là A Hoan lại không ở nhà, hắn cả người đau nhức trở về, muốn than thở một chút cũng không có người nghe.
Nếu không phải bởi vì tình cảm đối với A Hoan chống đỡ thì hắn thật sự có loại xúc động muốn quay đầu trở về tiếp tục làm Cố nhị thiếu!
"Cố Lung, ông mẹ nó là ngốc tử hả, làm thiếu gia không thích lại chạy tới công trường dọn gạch!"
"Chẳng lẽ cha mẹ ông làm xét nghiệm ADN, phát hiện ông không phải là con đẻ cho nên đem ông đuổi ra ngoài?"
Cố Lung nhẹ nhàng đá đối phương một chân "Ông im đi, như thế nào nói chuyện đâu!"
Đàn bằng hữu này cũng đủ giảng nghĩa khí, tuy rằng công trường cùng xung quanh đều là các loại dơ loạn, nhưng vẫn không chút do dự cùng Cố Lung ngồi xuống, hoàn toàn không có ghét bỏ.
"Nói, ông rốt cuộc là vì cái gì nha?"
"Tôi mẹ nó là bởi vì..." Thời điểm Cố Lung thật sự muốn nói ra còn có chút ngượng ngùng, đỏ mặt lên "Tôi mẹ nó là bởi vì tình yêu."
"Phốc..."
Cái trả lời làm ra vẻ này, thiếu chút nữa cười chết một vòng người. 
Thẳng đến khi Cố Lung vô cùng nghiêm túc nói về quan hệ giữa mình và Nam Hoan, sắc mặt của đàn bằng hữu này mới dần dần ngưng trọng. 
"Lúc trước thời điểm xem phim cấp 3, ông mẹ nó nói đối với nữ diễn viên kia nhất kiến chung tình, tôi còn tưởng rằng ông nói giỡn, ông thế nhưng nói thật!" 
"Ngọa tào, Cố Lung, mắt của ông có bao nhiêu mù nha! Coi trọng ai không tốt, coi trọng cái loại này..."
Cố Lung tức khắc liền mặt đen.
"Đây là vì cái gì tôi không nói cho các ông! Tôi liền biết, sau khi biết mỗi người các ông đều sẽ phản đối! Đều sẽ đối với A Hoan không hài lòng!" 
"Nhưng A Hoan thật sự tốt, cô ấy là nữ nhân tốt nhất trên đời này!" 
Cố Lung tâm tính giống như đứa trẻ, không chấp nhận được người khác nói người mình thích không tốt, bằng không liền sẽ dậm chân.
Đúng lúc này, có người lạnh lùng nói "Nữ nhân tốt nhất trên đời này trong miệng ông vừa lúc ở đoàn phim câu tam đáp tứ, còn bị người đăng lên mạng!" 
Hiện tại nháo đến mức hầu hết mọi người đều biết!
"Ông nói bậy, ông thiếu ở chỗ này ăn nói bừa bãi!" Trong khoảng thời gian này Cố Lung mệt thành cẩu, mỗi ngày về đến nhà liền nằm ngủ, cơ hồ không có thời gian chú ý những tin tức giải trí rối loạn lung tung. 
Bằng hữu thấy hắn không tin, dứt khoát đem ảnh chụp trên Weibo, còn có phía dưới Weibo của Đường Hoan đã bị mắng mấy chục vạn bình luận đều mở cho hắn xem. 
"Ảnh chụp đều ở chỗ này, ông còn cảm thấy là ăn nói bừa bãi sao?"
Cố Lung nhìn trong ảnh chụp áo của Đường Hoan đều trễ xuống lộ hết ra ngoài, tức khắc sắc mặt tức giận đến trướng hồng, hô hấp cũng trở nên trầm trọng.
Có một loại ủy khuất nồng đậm, không hòa tan được.
"Cô ta mặc trang phục bại lộ như vậy cùng nam nhân khác đơn độc ở chung, có mục đích gì? Đây không phải liếc mắt một cái là có thể nhìn ra sao?"
"Nữ nhân giống như cô ta, vì bò lên trên mà không từ thủ đoạn! Cố Lung, tuổi của cô ta vốn dĩ đã lớn hơn ông, ông đừng đặt tình cảm lên cô ta! Đến lúc đó thương tâm chính là ông!" 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.