Edit: Snowdrop_88
***
Phượng Dạ trong lòng còn nhớ thương mì trường thọ của Đường Hoan.
Năm trước hắn đã bỏ qua một lần, năm nay nếu lại bỏ qua thì vật nhỏ kia sợ là muốn tức giận.
Hắn đã nhìn thấy đôi tay trắng như tuyết kia cả ngày xoa bột, tay đều bị ngâm đến phát nhăn!
Phượng Đức có chút khó xử "Chủ thượng, lão thái gia lệnh lão quản gia ở cửa cung chờ ngài."
Ý tứ của lão thái gia rõ ràng chính là sau khi hạ triều lập tức hồi phủ giải thích, xem ra là đã nghe được tiếng gió!
Phượng Dạ nhíu mày, chỉ có thể phân phó "Ngươi đi ngự thư phòng gặp bệ hạ, nói bổn vương có việc, có lẽ là chậm trễ chút thời gian mới có thể đi gặp hắn."
Sau khi Phượng Dạ ra cửa cung, lão quản gia tuy tất cung tất kính hành lễ, nhưng ánh mắt lại nhanh chóng ngó phía sau Phượng Dạ một chút, phát hiện Phượng Đức không có ở đây liền đem tinh quang lập loè trong mắt giấu đi.
...
"Tổ phụ, ngài hồi kinh sao lại không phái người thông báo trước cho tôn nhi một tiếng, tôn nhi sai người đi đón ngài!"
Lão giả dung nghi uy nghiêm ngồi ở trong phòng, đầu tóc bạc được chải gọn không chút cẩu thả, không mang theo chút ý cười nào, ngồi ở chỗ đó liền cho người ta một loại cảm giác uy áp đánh úp.
Mặc dù là Nhϊếp Chính Vương Phượng Dạ, khi đối mặt với lão giả một tay đem mình nuôi nấng lớn lên này, cũng chỉ có thể tất cung tất kính.
Phượng lão thái gia chỉ hừ lạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671131/chuong-676.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.