Edit: Snowdrop_88
***
-- hoàng thúc một hai phải như vậy... Cũng không phải không thể...
Hoàng thúc một hai phải...
Như vậy...
Phượng Dạ tức giận đến phất tay áo bỏ đi, trong đầu lại trước sau xoay quanh một câu "như vậy" giống thật mà là giả.
Phượng Đức quy quy củ củ mà canh giữ ở một bên, tim gan cồn cào, hắn thật sự là... Nhịn không được muốn cười!
"Phượng Đức, ngươi nếu dám cười, ngày mai thái dương sợ là không thấy được." Phượng Dạ lạnh lùng nói.
Thật là thấy quỷ! Đáng chết!
Hắn liều mạng làm chính mình xem nhẹ câu nói kia, nhưng cố tình hoàn toàn vô pháp xem nhẹ, hơn nữa bộ dáng tiểu hoàng đế mặc áo gấm to rộng của hắn, thân thể gầy gầy nhược nhược cứ quanh quẩn xuất hiện ở trong đầu hắn!
Trời biết hắn lúc ấy chỉ là ma xui quỷ khiến muốn sờ sờ đầu "hắn" mà thôi!
Đồng học Đường Tiểu Hoan ngủ một giấc đến hừng đông, một đêm vô mộng, ngủ đến rất tốt!
Nàng hoàn toàn không biết mình chỉ dựa vào một câu đã chú định mở ra cánh cửa thế giới mới trong vận mệnh của Phượng Dạ...
Trong phòng ngủ.
"Hoàng thúc... Nếu muốn......"
"Cũng không phải không thể......"
Khuôn mặt thanh quân trắng nõn của tiểu hoàng đế xuất hiện ở trước mắt, đôi môi đỏ bừng, bộ dáng e lệ ngượng ngùng so với nữ tử tầm thường còn khơi gợi nhân tâm hơn.
Phượng Dạ vươn tay, sau đó xoay người trực tiếp đem người đè xuống...
"Chủ thượng, đã đến giờ thức dậy." Phượng Đức thật cẩn thận gõ gõ cửa, trong lòng nói thầm "Không nên a, Vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671077/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.