Edit: Snowdrop_88
***
Đường Hoan ở phía sau rầm rì "Hoàng thúc, chân đau, chân bị trầy da."
Phượng Dạ dứt khoát trực tiếp đem một đoàn nho nhỏ này xách lên, ôm vào trong ngực sải bước rời đi.
Tiểu hoàng đế này, nếu không phải xem nàng dại dột đáng thương --
Thật là có loại cảm giác muốn gϊếŧ chết ngo ngoe rục rịch!
Sau khi hồi phủ sai người chuẩn bị cho Đường Hoan một thùng nước tắm, sau đó lại lệnh cho đại phu chờ.
Đường Hoan nơm nớp lo sợ, rốt cuộc đây không phải ở trong cung điện của mình, mà là ở phủ Nhϊếp Chính Vương.
Phủ Nhϊếp Chính Vương thủ vệ nghiêm ngặt, nơi nơi đều là ám vệ của Nhϊếp Chính Vương.
"Ngươi như thế nào còn không đi vào tắm rửa?" Phượng Dạ nhìn tư thái nàng cọ tới cọ lui, tức khắc cũng không kiên nhẫn nữa, ngữ khí cường thế mà nói.
"Hoàng thúc......" Đường Hoan một bộ dáng lắp bắp.
"Có chuyện gì?" Phượng Dạ khẽ nhíu mày.
"Ngươi sẽ không nhìn lén, hoặc là phái người nhìn lén đi?" Đường Hoan còn ngại chết không đủ mau, bồi thêm một câu "Hoàng thúc, ngài thật sự xác nhận chính mình không có đoạn tụ chi phích, Long Dương chi hảo sao?"
"Quân, Vô, Hoan!" Gân xanh trên thái dương Phượng Dạ bạo khiêu.
Đường Hoan đã sớm đã vọt vào trong phòng, nhanh chóng đóng cửa lại.
Bên ngoài, Phượng Dạ sắc mặt xanh mét, nhìn qua chỗ tối nói "Tất cả đều lui ra!"
Sau đó liền về phòng của mình, lẳng lặng ngồi ở trước bàn liên tiếp rót vài chén trà, trong lòng tức giận mới dần dần biến mất.
Ngón cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/671076/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.