Edit: Snowdrop_88 "Có một cái bánh bao luôn rất thích đi du lịch, rốt cuộc có một ngày nó lấy hết can đảm mở cửa ra ngoài muốn đi khám phá xung quanh, nhưng thời điểm đi đến nửa đường bánh bao mất tích, đây là vì cái gì?" Bản lĩnh kể chuyện cười của Đường Hoan, cô dám nhận là thứ nhất thì không có ai dám nhận là thứ nhì. Đổng Ngư Hàm vẻ mặt bình tĩnh. Kết quả Đường Hoan cái chày gỗ này, sau khi đợi một lúc không đợi được Đổng Ngư Hàm phản ứng với cô, tự cô đã cạc cạc cười rộ lên. "Bởi vì bánh bao kia đi đến nửa đường thì cảm thấy đói bụng, cho nên liền một ngụm đem chính mình ăn luôn, ha ha ha ha ha......" Đổng Ngư Hàm: "......" Loại tiếng cười này quả thực làm hắn muốn đánh người! ... Thời gian Đổng Ngư Hàm tĩnh dưỡng Đường Hoan luôn xoay quanh bên hắn nên đối với ngựa giống Đổng Xuyên kia cũng không thể làm gì. Kết quả không nghĩ tới, chỉ mười hai mươi ngày ngắn ngủi Đổng Xuyên đã thông đồng thành công với một học muội ôn nhu. Học muội này người cũng như tên, ôn ôn nhu nhu, đã thiện lương lại biết săn sóc, vừa nhìn đã biết là đóa hoa được trồng trong nhà kính. Nữ nhân của khí vận chi tử bối cảnh có thể đơn giản sao? Học muội ôn nhu này vừa lúc chính là thiên kim của tập đoàn Ôn thị, hơn nữa còn là hòn ngọc quý được cha mẹ và huynh trưởng nâng trong lòng bàn tay! Lúc đầu Đường Hoan cũng không biết tin tức này. Sau đó bởi vì Thân Tố đã từng cùng thiếu gia tập đoàn Ôn thị có một chân, nam nhân kia đối với Thân Tố nhớ mãi không quên, chỉ tiếc yêu nữ Thân Tố kia căn bản chỉ đem thiếu gia trở thành bạn giường mà thôi. Nhưng điều này cũng gây trở ngại tới việc thời điểm trong nhà Ôn thiếu gia khai trương cửa hàng bách hóa mới muốn mời Thân Tố và Đường Hoan đến dự lễ. Aizz, nam nhân có tâm gặp gỡ nữ nhân chỉ có thận*, cũng thực là hèn mọn. (* đoạn này ý là anh kia thì yêu nhưng gặp chị thì chỉ muốn xoxo thôi ý. Nữ nhân chỉ có thận là cách nói bóng gió vì xoxo nhiều thì ảnh hưởng đến thận đó) Vì thế Đường Hoan chính là ở thời điểm đến dự lễ gặp được ôn nhu học muội đang đứng bên người Đổng Xuyên. Aizz nha, người trẻ tuổi sau khi bay lên cành cao quả nhiên không còn giống trước. Tây trang giày da! Kéo tay mỹ nữ! Khí phách hăng hái! Nhìn qua nghiễm nhiên chính là tuổi trẻ tài tuấn! Thời điểm Đổng Xuyên nhìn thấy Đường Hoan cả người theo bản năng cứng đờ, sắc mặt nháy mắt đều thay đổi, ánh mắt né tránh căn bản không dám đối diện cùng Đường Hoan. Nữ nhân này vì sao lại tới đây? Cô ta tới đây làm gì? Cô sẽ không làm trò trước mặt nhiều người như vậy muốn cùng hắn nhận thức đi? Đổng Xuyên trong lòng hồ tư loạn tưởng rất nhiều. Kỳ thật hắn từ trong nội tâm thập phần khinh bỉ loại nữ nhân trong giới hắc đạo này, không hảo hảo đọc sách đã là không đúng, lại còn cùng nam nhân lăn lê đánh đấm. Trong đầu hắn loại bộ dáng giống như nam nhân của Đường Hoan thật là ghê tởm, cùng với Thân Tố kia cũng là loại không biết xấu hổ. Thân Tố:...... Miêu miêu miêu? Đổng Xuyên trong lòng đặc biệt sợ hãi, rốt cuộc đây là lần đầu tiên hắn cùng bạch phú mỹ yêu đương, luôn có một cảm giác đang ở trên mây có chút không chân thật, thời thời khắc khắc đều lo lắng mình bị đánh về nguyên hình. Sau khi nhìn thấy Đường Hoan, loại cảm giác sợ hãi này càng bốc lên tới đỉnh điểm. "A, thật là phế vật không hơn không kém." Ngọc bội kia nhạo báng Đổng Xuyên. Phàm là loại thần thông quảng đại này, lòng dạ đều đặc biệt cao ngạo. Nó sớm đã đem thể xác này trở thành chính mình, phế vật này bộ dáng sợ hãi rụt rè như vậy, thật là ném mặt mũi của nó! ... Thừa dịp náo nhiệt mọi người không chú ý. Đổng Xuyên đem Đường Hoan kéo vào trong một góc hẻo lánh, sắc mặt cực kỳ khó chịu mà chất vấn "Vì cái gì thời gian trước ta gọi điện thoại cho ngươi luôn không có người nghe máy?" Đường Hoan: "......" Loại ngữ khí bạn trai chất vấn bạn gái này không tốt lắm đâu! Đại huynh đệ, hai ta rất quen thuộc sao? "Ngươi vì sao lại đến nơi này?" Đổng Xuyên đỏ mặt tía tai chất vấn, tốc độ nói phi thường nhanh, sợ bị người khác nhìn thấy hắn cùng Đường Hoan đứng cùng một chỗ. "Ngươi gọi điện thoại, ta liền nhất định phải nghe, ân?" Đường Hoan cảm thấy rất khôi hài, nguyên chủ tốt xấu gì cũng là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong hắc đạo, như thế nào cứ như vậy bị một nam nhân chỉ có vài phần tư sắc nhưng phẩm chất chẳng ra gì kìm nén đến gắt gao? "Đổng Xuyên, tốt nhất nên chú ý thái độ của ngươi một chút." Nàng liếc mắt, tức khắc biểu tình phá lệ uy nghiêm sắc bén. "Lúc trước ta nguyện ý đối tốt với ngươi, bất quá cảm thấy ngươi là một thú vui, mẹ nó ít ở trước mặt ta hếch mũi vênh mặt, nếu không đừng trách ta đối với ngươi không khách khí!" Đổng Xuyên bị Đường Hoan như vậy dọa hoảng. "Ngươi..." Bà nam nhân chết tiệt này từ khi nào tính tình trở nên kém như vậy? Đổng Xuyên vốn không biết là tính tình của Lãnh Hoan luôn luôn không tốt, nếu không làm sao cô có thể lăn lộn trong giới hắc đạo? Chẳng qua Lãnh Hoan đối với hắn phá lệ có kiên nhẫn mà thôi! Nhưng hiện giờ, người hắn đối mặt là Đường Hoan! Đường Hoan cười lạnh hai tiếng, nhìn hắn: "Ta nhớ rõ trước kia đưa cho ngươi một khối ngọc bội, ngọc của ta đâu?" Kỳ thật Đường Hoan căn bản cũng không ôm hy vọng có thể đem ngọc bội lấy về, huống chi ngọc bội là hệ thống tà khí, cô cũng cảm thấy không nên dây dưa vào. Cô chỉ là muốn dọa Đổng Xuyên mà thôi. Đổng Xuyên vừa nghe đến hai chữ ngọc bội, theo bản năng liền bắt đầu kinh hoảng chột dạ. "Ngọc gì? Đồ vật trước kia ngươi đưa cho ta quá nhiều, ta đã sớm không nhớ rõ!" Đổng Xuyên như chim sợ cành cong nhanh chóng nói. Cô ta vì cái gì lại đột nhiên nhắc tới ngọc bội? Chẳng lẽ cô ta biết hệ thống ngọc bội? Cũng không đúng a, nếu biết đến đồ tốt như vậy cô ta sao có thể đưa cho hắn? Mẹ ngươi! Nguyên lai ngươi còn nhớ rõ lão tử trước kia đưa cho ngươi nhiều ít đồ vật a! Chưa bao giờ gặp qua người mặt dày vô sỉ như thế! Đường Hoan cảm thấy cùng loại rác rưởi này đứng chung một chỗ lâu sẽ làm bẩn linh hồn thuần khiết của mình. Cho nên quay đầu liền đi. Đổng Xuyên vốn dĩ muốn duỗi tay giữ cô lại, nhưng Đường Hoan quay đầu liền uy hϊếp "Xem ra ngươi rất muốn làm cho bạn gái ngươi biết, ta cùng ngươi có quan hệ, lại còn rất quen thuộc." Đổng Xuyên lập tức buông tay, an tĩnh như gà. ... Sau khi dự lễ trở về. Ngoại trừ lúc Đổng Ngư Hàm uống thuốc Đường Hoan lại đến kể chuyện cười, còn lại đều đem mình nhốt ở trong phòng. Đổng Ngư Hàm từ trước đến nay đều thờ phụng một câu: Khác thường tất có yêu. "Đi tra một chút, thời gian này cô ta làm những cái gì?" "Vâng, thiếu gia." Người Đổng Ngư Hàm phái đi điều tra thực mau liền đem tin tức trở về, hơn nữa không chỉ đem tin tức thời gian gần đây Đường Hoan làm cái gì về... Mà còn đem mối quan hệ giữa Đổng Xuyên và cô cũng báo cho Đổng Ngư Hàm. "Hôm trước Ôn thị có khai trương một cửa hàng bách hóa, Lãnh lão đại đến dự lễ. Sở dĩ sau đó trở về tâm tình không tốt, tôi đoán là bởi vì một nam nhân tên là Đổng Xuyên." "Đổng Xuyên này lúc trước có quan hệ rất chặt chẽ với Lãnh lão đại, hai người là thanh mai trúc mã, hiện tại thế nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại trở thành bạn trai của thiên kim Ôn thị." "Theo tin tức thì Ôn tổng thập phần thưởng thức người thanh niên này, đã đem hắn trở thành con rể mà đối đãi. Một nam nhân không có bất luận gia thế bối cảnh gì, có thể trong thời gian ngắn như vậy được Ôn thị nhận định, thủ đoạn chắc chắn rất bất phàm." Chỉ mấy câu ngắn ngủi, Đường Hoan đã được đắp nặn thành người đang tổn thương vì tình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]