Chương trước
Chương sau
Thủ lĩnh Uông dắt theo Hoắc Thủy tới biệt thự.
Tướng mạo không tuấn tú bằng những thanh niên trẻ tuổi, người đàn ông này thật lòng che chở Hoắc Thủy, từ khóe mắt tới đuôi lông mày đều lộ ra tình yêu.
Khí vận chi nữ xuất hiện trước mặt mình, Đường Hoan lập tức đề cao cảnh giác, cổ họng phát ra những âm thanh trầm thấp, hỗn loạn, tỏ rõ địch ý.
Thấy vậy, Uông Dương cũng bắt đầu đề phòng. Tuy Lăng Trầm là học sinh của giáo sư Mạc, kiến thức y học của anh cực kỳ đáng để người ta tin tưởng, nhưng, nữ xác sống này có thật sự được thuần hóa hay không, nhìn tình hình hiện tại thì có lẽ chưa thể khẳng định được!
Thẩm Lương Chi nhanh chóng cầm kẹo tới cho Đường Hoan ăn. Mặt không đổi sắc, y đứng che kín cho cô.
Chẳng biết bà cô này làm sao nữa, đối mặt với những người khác, cô cực kỳ hiền lành nhưng lại luôn thể hiện địch ý với Hoắc Thủy.
Chẳng lẽ thật sự là do cùng “tính” đẩy nhau?
Hoắc Thuỷ và Uông Dương tới là vì đêm qua đã diễn ra một chuyện cực kỳ đáng vui, dị năng giả bị trọng thương bởi Licker đã hoàn toàn khỏi hẳn!
Điều này đồng nghĩa với việc nước linh tuyền của Hoắc Thuỷ thật sự chứa hợp chất có hiệu quả chữa lành vô cùng mạnh.

“Lăng đại ca, em chứng minh được rồi, nước linh tuyền trong không gian của em thật sự có thể chữa khỏi cho người mắc virus xác sống. Nếu anh muốn chữa cho em gái anh, em có thể cung cấp nước linh tuyền cho anh.” - Hoắc Thuỷ nhìn Đường Hoan, sau đó nói với Lăng Trầm.
Đường Hoan cực kỳ tức giận. Vì sao tôi đã đối xử với cô chẳng ra gì rồi mà cô còn tỏ vẻ “công tư phân minh” như vậy?
Cô định dùng nước linh tuyền chữa khỏi cho tôi rồi thuận đà chơi gay với tôi hay gì?
Lăng Trầm nhàn nhạt lắc lắc đầu: “Nước linh tuyền của cô có thể chữa virus xác sống nhưng hợp chất chữa khỏi bên trong cực kỳ nhỏ, chỉ có tác dụng với người chưa hoàn toàn biến thành xác sống.”
Muốn biến xác sống trở về thành người, chỉ dựa vào nước linh tuyền thì không đủ. Cần phải tiến hành nghiên cứu sâu hơn, kết hợp nó với thuốc mới có thể phát huy tác dụng một cách cao nhất.
Nhìn cô vợ bé nhỏ của mình, Uông Dương cảm thấy lại yêu ả thêm một chút.
Ả vẫn luôn lương thiện như vậy. Rõ ràng ả cực kỳ yếu ớt nhưng lại có một nguồn năng lượng vô cùng lớn, đi sưởi ấm người xung quanh.
Đường Hoan sẽ không ăn dưa bở, cho rằng khí vận chi nữ muốn sưởi ấm cô. Dù sao thì Hoắc Thuỷ đi cùng bọn họ lâu như vậy nhưng lại chưa từng thể hiện ra rằng mình có linh tuyền, đến tận khi gặp Uông Dương, muốn cứu người vì Uông Dương, ả mới để lộ ra linh tuyền mà mình sở hữu.
Thủ lĩnh Uông, người ả muốn sưởi ấm là anh đấy, tỉnh táo chút đi!
“Vậy thì chẳng phải là em vẫn không giúp gì được anh à?” - Hoắc Thuỷ lập tức thể hiện ra rằng mình cực kỳ mất mát.
Lòng Đường Hoan gần hỏng đến nơi.
Cầu xin cô đấy, không ai cần cô giúp đâu, cô nhanh đi đi!
“Cũng không hẳn. Để nghiên cứu ra thuốc chữa virus xác sống, nếu có nước linh tuyền của cô, chắc chắn tốc độ nghiên cứu sẽ nhanh hơn.” - Lăng Trầm lạnh nhạt đáp.
Anh kín đáo nhìn Uông Dương, thầm đánh giá hắn. Nếu anh nhớ không nhầm thì lần đầu tiên gặp hắn, dị năng của hắn mới chỉ đạt cấp ba. Hơn nữa, với tố chất cơ thể và tuổi tác như vậy thì dị năng cấp ba đã là bình cảnh của hắn, nếu không gặp kích thích cực kỳ lớn thì dị năng của hắn sẽ vĩnh viễn dừng lại ở cấp ba, không thể đột phá. Ấy vậy mà chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, dị năng của Uông Dương đã đột phá cấp bốn, hơn nữa, thăng thẳng lên cấp năm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.