“Khò khè… khò khè khò khè….”
Chúng ta quay lại đi!
Đường Hoan táo bạo đập xe, ồn ào muốn quay đầu.
Lăng Trầm lờ mờ cảm thấy nếu tiếp tục đi về phía trước, có khả năng sẽ gặp nguy hiểm, vì thế anh chỉ huy thành viên quay lại.
Trong tíc tắc khi xe vừa quay đầu…
Một tiếng va chạm cực lớn vang lên, dường như phát ra từ một trong số những chiếc xe trong đội dị năng giả của căn cứ. Thò đầu ra nhìn thì thấy chiếc xe đã bị hất tung lên và rơi xuống đất rồi!
Xe bị ném, nhưng bị ném thế nào, ai là người ra tay thì chẳng có người nhìn thấy!
“Nhanh lên! Lái xe quay về căn cứ!”
Lăng Trầm thoáng nhìn thấy một vật chẳng biết xông ra từ chỗ nào, cả người nó máu thịt be bét, không có da, cái lưỡi dài chừng hai, ba mét.
Nó dùng cái lưỡi dài của mình cuốn lấy một người trong chiếc xe bị hất tung trên mặt đất, lôi người đó ra ngoài.
Chỉ bị nó liếm một cái mà da mặt người đó đã lập tức bị ăn mòn.
“Đậu móa! Thứ kia là cái mẹ gì thế?” - Khi nhìn thấy cảnh ấy, suýt nữa thì Thẩm Lương Chi nôn ọe tại chỗ.
Y tưởng rằng xác sống là thứ kinh khủng nhất trên đời, ai ngờ con quái vật không da kia còn khủng bố hơn,
Quan trọng nhất là hình như không chỉ có một con!
Ba chiếc xe của dị năng giả trong căn cứ, trừ cái đầu tiên thì hai chiếc còn lại cũng nối tiếp nhau bị hất tung lên, chỉ còn đúng chiếc xe của đội Lăng Trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670797/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.