“Miệng nói không thích người ta nhưng cơ thể lại rất thành thật nha! Bạn học Lương Chi!”
Thẩm Lương Chi cảm thấy mình có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch, cuối cùng, y dứt khoát buông xuôi.
Được rồi, các cậu thích nói gì thì nói, tôi không nói nữa!
Một đám cầm thú không biết đồng cảm!
Lúc ấy, y cũng chỉ muốn kêu ca một chút nên mới nói chuyện này cho họ, cuối cùng, bọn họ lại rải muối lên miệng vết thương của y!
Đường Hoan hơi ngơ ngác.
Ấy thế mà tôi với anh lại có mối liên hệ sâu xa như vậy cơ à?
Quả thật quá khó tin!
Khuôn mặt xác sống xấu xí của Đường Hoan thể hiện một cách chói lọi những điều trên.
Thẩm Lương Chi đột nhiên cảm thấy cực kỳ hoảng: “......”
Cô đừng có mơ tưởng, tôi sẽ không đồng ý loại chuyện ép duyên bi thảm này đâu.
Thẩm Lương Chi còn chưa kịp nói ra miệng thì đã thấy nữ xác sống xấu xí cực kỳ có “tính người”, lắc lắc đầu, trông có vẻ vô cùng tiếc hận.
Như thể cô đang thương tiếc: “Ấy vậy mà một người đàn ông tốt như anh lại bị tôi đạp hư!”
Thẩm Lương Chi nghẹn cứng họng: “......”
Y có thể nói gì?
Y còn có thể nói gì?
Áo choàng đen quá rộng so với người Đường Hoan, cô mặc nó vào mà cứ như bị chùm một cái bao tải kín từ đầu đến chân vậy.
“Cô đừng nhúc nhích, để tôi khâu thêm vài mũi nữa.”
Cầm kim chỉ trong tay, Thẩm Lương Chi khâu áo choàng trên người Đường Hoan. Nhìn qua, hình ảnh của hai người cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-phan-dien-co-co-doc/670796/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.